Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 941: Phản ứng (1)

Bắc Kinh. Cao ốc Lạc Thành. Căn hộ số 3606. Mùi thơm nhàn nhạt lan từ nhà bếp ra, Trương Kỳ đang bận rộn trong nhà bếp, trong lúc luôn tay như thế mà còn có chút xuất thần, dường như đang suy tư chuyện gì.

Mấy ngày nay nàng bận rộn với chuyện phỏng vấn ứng sính, ngày hôm nay cuối cùng cũng đã thi vòng hai, hiện tại không biết kết quả thế nào, khiến cho trong lòng của nàng khó tránh khỏi có chút thấp thỏm.

Tuy rằng Trương Kỳ ở mặt ngoài nói không dựa vào Trương Vĩ, nhưng trên thực tế nàng muốn có được chức vụ này, vẫn là nên dựa vào Trương Vĩ trợ giúp và dìu dắt, đây cũng là điều khiến cho nàng có chút mâu thuẫn.

-Xịt…

Ngay lúc Trương Kỳ suy nghĩ đến xuất thần, đột nhiên vang lên tiếng mở cửa. Trương Kỳ nhanh chóng khóa gas lại, đi ra ngoài phòng khách.

- Trương đổng, anh đã trở lại.

Vì để tránh ở công ty gọi sai tên Trương Vĩ, hiện tại Trương Kỳ ở chỗ nào cũng đều xưng hô với hắn là Trương đổng.

- Đúng vậy, sao mà thơm thế, em làm cái gì ăn ngon đây?

Trương Vĩ cười hỏi.

- Em ngày mai nghỉ, liền nấu cho ba mẹ một nồi canh hầm thuốc, chuẩn bị ngày mai đưa qua.

Trương Kỳ nói.

- A, tài nấu ăn của em thật ra thì đã luyện ra được rồi.

Trương Vĩ đặt túi công văn quả một bên, cởi áo khoác ngoài.

- Anh tưởng rằng tôi muốn lắm sao, tôi thà không biết môn này, cũng không muốn ba mẹ tôi ở trong bệnh viện.

Trương Kỳ nhỏ giọng lầu bầu.

- Ba mẹ em khi nào xuất viện?

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Nhanh thôi, mẹ tôi hiện tại trên căn bản là ổn rồi, suốt ngày đều nói phải ra viện, em thì cần phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian.

- Vậy cũng phải, lớn tuổi, quả thật không thế so sánh với người tuổi trẻ rồi.

Trương Vĩ nói.

- Ừ, anh ngồi một lát trước đi, em đi múc cho anh một chén canh.

Trương Kỳ đề nghị.

- Ừ, đi đi.

Trương Vĩ khẽ gật đầu.

Trương Vĩ mở nút cổ tay áo, trực tiếp ngồi xuống sa ***, xoa nhẹ huyệt Thái dương của bản thân mình, ngày hôm nay phát sinh quá nhiều chuyện, nhất là Uông Thần Vũ khiến cho hắn có chút hao tổn tinh thần.

Uông Thần Vũ là con người có ham muốn khống chế rất mạnh, Trương Vĩ cũng cẩn thận suy tư một chút, nếu như mình thật sự làm tới chức Phó tổng giám đốc công trình, khẳng định sẽ gặp khó khăn tầng tầng lớp lớp, muốn không đầu phục Uông Thần Vũ cũng không được.

- Trương đổng. Tôi múc cho anh một chén canh, nếm thử chút coi mùi vị như thế nào đây?

Trương Kỳ cười tươi như hoa đi tới, đưa một chén canh tới trước mặt Trương Vĩ.

- Không cần nếm thử, chỉ nghe mùi là đã rất thơm rồi.

Trương Vĩ nhận lấy chén súp, cười nói.

- Ha ha.

Nghe Trương Vĩ nói thế, Trương Kỳ cười khẽ một tiếng, nhìn Trương Vĩ uống một ngụm canh nóng, cắn cắn đôi môi đỏ mọng hỏi:

- Trương đổng, xế chiều hôm nay cuộc phỏng vấn đó, ngài có hài lòng không?

- Em là nói Lô Thái Vân, hay hỏi về chính em?

Trương Vĩ ngẩng đầu lên, nhìn đánh giá Trương Kỳ một cái, cười hỏi.

- Ừ, đương nhiên là hỏi về chính tôi rồi.

Trương Kỳ giương đôi ngươi xinh đẹp nhìn chằm chằm Trương Vĩ.

- Haha, cũng tạm được.

Trương Vĩ đắn đo một lát, đáp.

- Tạm được là có ý gì? Anh rốt cuộc là tuyển tôi, hay là tuyển Lô Thái Vân?

Trương Kỳ gương mặt ân cần hỏi.

- Ha.

Nghe Trương Kỳ hỏi, Trương Vĩ để cái chén trong tay xuống. Đối với chuyện này hắn và Dương Quang cũng đã thương lượng qua, đã có quyết định bước đầu.

- Anh chuẩn bị cho em thực tập trước một đoạn thời gian. Nếu như có thế đảm nhiệm được, như vậy thì chính thức làm phụ tá của anh, nếu như không thế đảm nhiệm được, vậy anh cũng chỉ có thế đổi một chức vị cho em thôi.

- Thật sự, hay nói cách khác anh đồng ý rồi?

Trương Kỳ gương mặt vui mừng cất tiếng hỏi.

- Đúng vậy, anh đồng ý.

Trương Vĩ gật đầu xác nhận.

- Thật sự là quá tốt.

Nghe Trương Vĩ nói thế, Trương Kỳ lộ ra một chút vui mừng, lại có chút hiếu kỳ hỏi:

- Lô Thái Vân lý lịch sơ lược tốt hơn so với em, anh tại sao lại lựa chọn em? Không phải là bởi vì quan hệ giữa chúng ta chứ?

- Ừ, quả thật có chút liên quan đến quan hệ, trợ lý coi như là thủ hạ tư nhân của anh, anh cũng nguyện ý tìm một người thân cận hơn, dù sao có một số việc càng ít người hiểu biết càng tốt.

- Vậy có chút không công bình đối với Lô Thái Vân hay không nha?

Trương Kỳ hỏi.

- A, em còn trảirộng lòng đồng tình khắp nơi nữa sao?

Trương Vĩ lắc đầu bật cười nói:

- Em yên tâm đi, anh chuẩn bị thuê luôn Lô Thái Vân. Cô ta trước kia là học tập hệ thống tư pháp, anh chuẩn bị gây dựng một bộ phận tư pháp ở công ty, chưa chắc cái chức vị đó kém hơn của em. Hơn nữa cô ta cũng thích hợp chức vụ này hơn.

- Vậy à, vậy cũng không tệ.

Trương Kỳ gật gật đầu, rồi sau đó lại có chút lo lắng nói:

- Đúng rồi, trong công ty có ít người hiểu biết được quan hệ của chúng ta, bọn họ có thế nói anh dùng người không khách quan hay không, sẽ không ảnh hưởng đến sự phát triển của công ty đó?

- Ha ha…

Nghe Trương Kỳ nói thế, Trương Vĩ không khỏi bbật cười, nói:

- Anh chẳng qua là tìm người phụ tá mà thôi, cũng không phải tìm Tổng kinh lý (CEO) của công ty, em cũng quá xem trọng mình rồi.

- Anh con người này thật là đáng ghét, tôi là nghĩ cho anh đó.

Trương Kỳ hừ yêu một tiếng, có chút bất mãn lầm bầm.

- Chuyện này không có phức tạp như em nghĩ như thế, trợ lý vốn là thuộc về lĩnh vực tư nhân, không ai sẽ lấy chức vị như thế để nói này nói nọ, cũng không cần để ý tới loại người gây thị phi đó.

Trương Vĩ lắc lắc đầu, nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free