Phòng Thuật (Dịch) - Chương 942: Phản ứng (2)
Thật ra, dùng người không khách quan và bất cận nhân tình đều chỉ cách nhau một ý niệm, tuy rằng làm công ty không thế dùng người không khách quan, thế nhưng cũng không thế không nói một chút nhân tình, nếu không, như vậy chỉ sẽ làm lạnh lọng công nhân viên kỳ cựu, cũng không thế khiến cho các công nhân viên sinh ra lòng trung thành.
Hơn nữa, trên cái thế giới này vốn chính là nói nhân tình đấy, Trương Vĩ có thế trở thành Phó tổng của Hoa Dương Địa Sản, còn không phải dựa vào Trương gia là cây to bóng cả như thế, chứ nếu không bằng vào tự thân tư lịch của hắn, làm mười năm nữa còn chưa chắc bò lên được.
- Đúng rồi, vậy em chủ yếu công tác cái gì nha?
Nghe Trương Vĩ thuê mình, Trương Kỳ không khỏi tâm tình thật tốt, cười hỏi.
- Ngày hôm nay anh mệt chết được, bóp vao cho anh một chút đi.
Trương Vĩ đưa tay phải ra, nện vào vai trái của mình mấy cái, nói.
- A, tốt thôi.
Nghe Trương Vĩ nói thế, trong lòng Trương Kỳ mặc dù có chút bất mãn, nhưng vẫn là dựa theo chỉ thị của Trương Vĩ mà làm.
Trương Kỳ đi tới phía sau lưng Trương Vĩ, đưa ra một đôi tay trắng nõn nhỏ bé, nhẹ nhàng đấm bả vai Trương Vĩ, trên mặt đẹp lộ ra một chút vẻ nghi ngờ, hỏi:
- Trương đổng, vậy cũng là một phần công tác sao?
...
Hồng Kông. Trong ngôi nhà cao cấp ở khu biệt thự siêu cấp lưng chừng núi, chung quanh đều là trang thiết bị vật dụng cổ điển, ở giữa đang ngồi một lão giả chừng bảy mươi tuổi. Ba trung gian nam nhân ngồi bên cạnh, một người trong đó chính là phụ thân của Trương Vĩ – Trương Bình Hoa.
Lão giả đang ngồi ở giữa kia chính là tổ phụ Trương Khôn Trung của Trương Vĩ, mà ngồi đầu dưới ông ta là bá phụ Trương Bình Sinh, ngồi kế Trương Bình Sinh mới là thúc phụ Trương Bình Hạ của Trương Vĩ.
- Ba, ngài ngày hôm nay tìm tụi con tới đây, là có chuyện gì không?
Trương Bình Sinh có chút nghi ngờ hỏi.
- À, vẫn là để cho lão nhị nói đi, hắn so với cha rõ ràng hơn một chút.
Trương Khôn Trung chỉ chỉ Trương Bình Hạ ở một bên, nói.
- Dạ được, thưa ba.
Nghe lời của phụ thân, Trương Bình Hoa không khỏi lộ một nụ cười khổ.
Trương Bình Hoa lấy tư cách là Phó tổng tài khu vực trung bộ, có thế nói lãnh đạo trực tiếp của Hoa Dương Địa Sản, sở dĩ chuyện Hoa Dương Địa Sản hắn thường thường có thể lập tức biết được.
- Sáng hôm nay, Uông Thần Vũ gọi cho con một cuộc điện thoại, nói về tình huống ứng sính vào Hoa Dương Địa Sản, trong đó chức vị Phó Tổng giám đốc Kinh doanh đã được định ra, Uông Thần Vũ cũng đang đề danh với phía tổng công ty.
Trương Bình Hoa nói.
- Vậy à, Uông Thần Vũ đề danh người nào? Là Trung Vân, hay là Trương Vĩ?
Trên mặt Trương Bình Hạ lộ ra một chút tò mò, hỏi.
Tuy rằng Trương Bình Sinh quan tâm chuyện này hơn, nhưng dù sao con trai ông ta cũng là một trong những người cạnh tranh, thế nhưng xuất phát từ uy nghiêm của một vị huynh trưởng, ông ta cũng không lập tức mở lời hỏi, nhưng ánh mắt cũng lấp lánh nhìn Trương Bình Hoa.
- Đều không phải, là Tiêu thụ bộ tổng giám Trình Chí Viễn của Hoa Dương Địa Sản.
- À, cái tay Trình Chí Viễn này là ai? Năng lực làm việc rất mạnh sao?
Trương Bình Hạ hỏi.
- Vẫn còn coi như có thế được, bất quá hắn là người của Uông Thần Vũ, cũng là Uông Thần Vũ một tay cất nhắc lên.
- Uông Thần Vũ này thật là càng ngày càng khoa trương, hơn phân nửa quản lý cao cấp của Hoa Dương Địa Sản đều là do hắn tự mình đề bạt lên, nếu như Phó Tổng giám đốc Kinh doanh cũng là người của hắn, sau này thật sự đã trở thành Hoàng đế miệt vườn của Hoa Dương rồi.
Trương Bình Sinh nhíu mày, có chút bất mãn nói.
- Nhị ca, vậy Trung Vân và Trương Vĩ an bài chức vụ gì? Uông Thần Vũ dù sao cũng không thế không có một câu trả lời hợp lý chứ, ít nhất cũng phải cấp cho Trương gia chúng ta một công đạo.
Trương Bình Hạ nói.
- Đúng nha, tuy rằng Uông Thần Vũ rất có thế lực tại Hoa Dương Địa Sản, thế nhưng ở tại tổng công ty thì không nói nên lời, nếu như Trương gia chúng ta ngăn trở một chút nào từ đó, mặc dù hắn đề danh Trình Chí Viễn tấn thăng Phó tổng, tổng công ty chỉ cần không phê chuẩn, vậy hắn vẫn là người mù đốt đèn chi cho phí đèn cầy rồi.
Trương Bình Sinh nói.
- Uông Thần Vũ cũng không làm quá đối với việc này, an bài cho Trung Vân một chức Tiêu thụ bộ tổng giám, còn Trương Vĩ bên kia thật ra thì không có động tĩnh gì, rất có thế là không có trúng tuyển.
Trương Bình Hoa khẽ lắc đầu, nói.
- Tiêu thụ tổng giám!
Nghe Trương Bình Hoa nói thế, ba người đều thần sắc khác nhau, Trương Bình Sinh lộ ra một chút vui vẻ, Trương Bình Hạ thì lại thản nhiên nói:
- Trung Vân an bài chức vụ thật ra thì không thấp, chức vụ này cũng rất thích hợp Trung Vân phát triển, Uông Thần Vũ không phải là muốn dùng con ngựa nòi này đi đổi chức vụ Phó tổng bộ phận kinh doanh và marketing chứ?
- Tôi cũng suy nghĩ như vậy đấy, Uông Thần Vũ đang tính toán bài toán không tệ nha.
Trương Bình Hoa thở dài một cái, nói.
- Chỉ đáng tiếc cho Trương Vĩ rồi, chỉ sợ là không thế vào Hoa Dương Địa Sản được.
- Đúng là làm khó cho đứa nhỏ Trương Vĩ này rồi, thực tế không được thì an bài cho hắn một công ty khác vậy, mặc dù so ra kém hơn Hoa Dương Địa Sản, như dù sao so sánh với lăn lộn tại hai công ty nhỏ kia tốt hơn nhiều.
Tuy rằng Trương Trung Vân không thế ngồi trên chức Tiêu thụ tổng giám, khiến cho Trương Bình Sinh ít nhiều có chút thất lạc, thế nhưng chức vụ tổng giám ở bộ phận tiêu thụ cũng không tệ, coi như là ít nhiều có chút an ủi. Hơn nữa, Trương Vĩ và Trương Trung Vân sau một đợt tỷ thí này, rõ ràng cho thấy Trương Trung Vân còn cao hơn một bậc, khiến cho ông ta cũng nở mặt nở mũi ít nhiều.
- Lão nhị, Phó tổng giám đốc công trình là ai? Uông Thần Vũ đề danh báo lên chưa?
Trương Khôn Trung đa mưu túc trí, trầm tư một lát hỏi.