Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 954: Chính thức mời làm (2)

- Có liên lạc ạ, sao vậy bố?

Mộ Dung Huyên nói.

- Bố con muốn hỏi con, vị trí phó tổng công trình bên công ty Hoa Dương, có phải đã được định rồi không?

Hướng Tú Mai nói.

- Con nói rồi mà, thật không thế nhiệt tình với con như vậy mà, quả nhiên có chuyện muốn thẩm vấn con.

Mộ Dung Huyên thở dài tiếng, nói.

- Xem con kìa, mẹ chỉ muốn hỏi 1 chút chuyện, lẽ nào không được sao.

Hướng Tú Mai chau mày nói.

- Được, được chứ ạ.

Mộ Dung Huyện cười ngượng, nàng thật sự không muốn nói đến chuyện này, nhưng không ngờ về nhà lại bị bố mẹ thẩm vấn.

- Nếu được, thì con nói đi.

Hướng Tú Mai thúc giục.

- Chọn người làm phó tổng công trình điền sản Hoa Dương, Uông Thần Vũ đã quyết định chọn rồi.

Mộ Dung Huyên thở dài một tiếng.

- Sao, Vệ Khang không được chọn sao?

Nghe tiếng thở dài của con gái, Mộ Dung Quần hỏi.

- Vâng, chức vụ của Vệ Khang không thay đổi ạ, được đề cử là một người khác.

- Ừ, vậy phó tổng công trình mới là ai, anh ta tên là gì?

Mộ Dương Quần hỏi.

- Người đó tên là Trương Vĩ, bố mẹ chắc hẳn không quen biết.

Mộ Dung Huyên bất đắc dĩ nói.

- Trương Vĩ?

Sau khi nghe thấy tên Trương Vĩ, Hướng Tú Mai thì thầm một câu, gương mặt lộ ra sự tò mò, nói:

- Cái tên đó nghe rất quen, hình như mẹ đã nghe đâu rồi.

- Mẹ, mẹ làm sao mà nghe qua cái tên này rồi, anh ta mới nhận lời đến công ty Hoa Dương.

- Mẹ cảm thấy cái tên này rất quen thuộc, hình như thời gian gần đây đã nghe qua rồi, chỉ là vẫn chưa nghĩ ra thôi.

Hướng Tú Mai gõ lên trán suy nghĩ.

- Huyên Huyên, con quen người tên Trương Vĩ

à ?

- Vâng, trước đây con có quen người này, anh ta bây giờ là bạn trai của Dao Dao.

Mộ Dung Huyên thở dài.

- Ôi, cuối cùng mẹ cũng nghĩ ra rồi, chính là mẹ với dì của con nói về cái tên này, bảo sao mẹ cứ nghĩ cái tên này sao quan đến vậy.

Hướng Tú Mai giẫm chân nói.

- Ha Ha, nói đến người tên là Trương Vĩ kia, cũng như là người một nhà với chúng ta, cũng chính là hậu bối của bố mẹ, sau này có việc gì cũng dê làm rồi.

Mộ Dung Quần cười vui vẻ nói.

- Có lẽ vậy.

Sau khi nghe bố mẹ nói xong, Mộ Dung Huyên không thế không bất ngờ, cầm chiếc túi da nói:

- Con lên lầu trước đây ạ.

- Ừ, con đi đi.

Hướng Tú Mai xua tay.

Thấy bố mẹ vui như vậy, Mộ Dung Huyên không chịu được phải nhắc nhở:

- Bố mẹ đừng quá vội mừng, Trương Vĩ với con chỉ là quan hệ bình thường, không hẳn sẽ quan tâm nhiều đến gia đình chúng ta đâu.

- Được rồi, con đi đi.

Hướng Tú Mai là dì của Lý Mông Dao, bây giờ Trương Vĩ và Lý Mông Dao qua lại với nhau, thì Hướng Tú Mai cũng chính là trường bối của Trương Vĩ, Trương Vĩ không nể mặt Mộ Dung Huyên, nhưng không thế không nể mặt vị trường bối này được.

- Chồng à, bạn trai của Dao Dao cũng không phải là người ngoài, hôm nào chúng ta đến điển sản Hoa Dương gặp anh ta thử xem, mời anh ta ăn một bữa cơm, rồi dần dần quen biết nhau.

Đưa mắt nhìn theo con gái lên lầu, Hướng Tú Mai cười nói.

- Cậu Trương Vĩ kia là bạn trai của Dao Dao, cũng là hậu bối của chúng ta, dù chúng ta có mời cậu ấy làm khách đi ăn thì phải là cậu ta mời chúng ta mới đúng.

Mộ Dung Quần vỗ bụng cười.

......

Vài ngày sau, Trương Vĩ đang chờ tin tốt, mặc dù Uông Thần Vũ đã đề cử anh ta làm phó tổng công trình, nhưng vẫn phải chờ tổng công ty phế duyệt mới đượ, bằng không Trương Vĩ rất khó được tuyển dụng làm nhân viên chính thức được.

Cho dù là như vậy, thì người quen hay không quen Trương Vĩ thì cũng nên gọi điện chúc mừng anh ta, giúp Trương Vĩ biết được tầm quan trong của công việc này và các thế lực liên quan đến điền sản Hoa Dương.

Một buổi sáng sớm, Trương Vĩ đang ở phòng làm việc, thì đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, Trương Vĩ nhíu mày một cái, 2 ngày nay có rất nhất nhiều người gọi điện chúc tụng anh ta, thậm chí có người còn không hề quen biết, khiến anh ta nghe điện thoại đều cảm thấy tê tê.

Trương Vĩ cầm điện thoại lên, thì thấy đó là từ phía ban nhân sự của điền sản Hoa Dương gọi, Trương Vĩ nhanh chóng nghe điện thoại:

- Alo, Trương Vĩ đây.

- Trương Tổng, tôi là Tạ Đình bên ban nhân sự.

Một cô gái nói tới.

- Chào Tổng giám Tạ, có việc gì cần chỉ huy sao.

Trương Vĩ cười nói.

- Trương Tổng, tôi làm soa có thế chỉ huy ông chuyện gì, ông bây giờ là lãnh đạo của tôi, phải là tôi nghe sự chỉ huy của ngài mới đúng.

Tạ Đình e dè nói.

- Haha, Tổng giám Tạ đừng nói như vậy, chức vụ của tôi ở công ty vẫn chưa được quyết định, ngộ nhờ xảy ra biển cố gì, vậy chẳng phải là chuyện cười sao.

Trương Vĩ nói.

- Trương Tổng, mục đích hôm nay tôi gọi điện thoại cho ông, chính là muốn nói với ông một tiếng, tổng công ty đã phê duyệt chức vụ của ông rồi, ông bây giờ đã là phó tổng công trình điền sản Hoa Dương rồi, mà ngày ông có thế chính thức nhận chức rồi.

Tạ Đình nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free