Phòng Thuật (Dịch) - Chương 955: Lạnh nhạt (1)
Bên ngoài bộ phận nhân sự của Công ty Hoa Dương ở phố tài chính TP Bắc Kinh tụ tập rất nhiều người nhàn tản, những người này cũng không phải
nhân viên của Hoa Dương Địa Sản nhưng những người này lại ăn mặc quần áo hoa lệ, khí thế bất
phàm, rất có phong cách của những kẻ thành đạt.
Những người này tụm năm tụm ba một chỗ, hoặc là thấp giọng trao đổi, hoặc là đánh giá người qua lại, phảng phất như đang đợi người nào đó.
- Nghe nói phó tổng giám đốc công trình mới nhận chức tên là Trương Vĩ, các người có ai từng thấy người tôi chưa?
Một người trung niên ưỡn cái bụng bia nói.
- Tôi chưa từng gặp anh ta, nhưng đã nghe được không ít tin tức.
Một anh chàng chải tóc hất cao với ngược ra sau nói.
-
Hả, anh nói xem, có tin tức gì về hắn?
- Nghe nói người tên Trương Vĩ này chỉ mới hơn hai mươi tuổi nhưng có bối cảnh hết sức thâm hậu, có quan hệ với Trương gia của tập đoàn Hồng Đỉnh.
Anh chàng chảy tóc hất cao đó nói.
- Có quan hệ với tập đoàn Hồng Đỉnh, thảo nào hắn có thế ngồi lên cái ghế đó.
Sau khi nghe được lời của anh chàng chảy tóc hất cao, tất cả mọi người như hiểu ra.
- Trương tổng, sau này chúng ta là đồng nghiệp rồi, nhờ ngài phải chiếu cố tôi nhiều hơn.
- Đừng gọi cái gì mà Trương tổng, cứ gọi tên của tôi là được rồi.
Người nam thanh niên kia khoát tay cười nói.
Anh chàng này không phải ai khác, chính là người được cử đến làm giám đốc bộ phận tiêu thụ, đến bộ phận nhân sự nhận chức, Trương Trung Vân. Chỉ có điều một tiếng Trương tổng” của Triệu Văn Minh lại khiến cho những người xung quanh hiểu lầm.
- Sao thế được, ngài là lãnh đạo, tôi sao dám gọi tên ngài.
Triệu Văn Minh là phó tổng giám đốc bộ phận nhân sự, Trương Trung Vân là tổng giám đốc bộ phận tiêu thụ, mặc dù so sánh ra thì Trương Trung Vận chức lớn hơn Triệu Văn Minh, nhưng hai người lại không có quan hệ phụ thuộc lẫn nhau. Sở dĩ Triệu Văn Minh khách khí như thế chủ yếu là bởi vì bối cảnh của Trương Trung Vân.
- Được rồi, vậy tôi không quấy rầy ngài làm việc nữa, hôm nào chúng talại trò chuyện tiếp.
Trương Trung Vân khẽ lắc đầu, cáo từ nói.
Được, hôm nào tôi mời ngài ăn cơm.
Triệu Văn Minh nói.
Ừm, tạm biệt.
Trương Trung Vân cũng nhìn ra được sự dị thường, không khỏi cau mày, nghi ngờ nói:
Các ngươi là ai? Có chuyện gì không?
- sao?
Xin hỏi, ngài là Trương tổng mới nhận chức
Người trung niên bụng lớn vừa rồi có chút khom người hỏi.
Ta họ Trương, các ngươi là ai?
Trương Trung Vân nhướng mày, hôm nay là ngày đầu tiên hắn nhận chức, chưa quen thuộc với tình hình nơi này.
Người trung niên bụng lớn kia khách khí nói.
- Ngô tiên sinh, hình như tôi không biết ngài, rốt cuộc thì ngài muốn tìm ai?
Trương Trung Vân nhướng mày hỏi.
- Ngài là phó tổng giám đốc công trình mới nhận chức Trương Vĩ sao?
Ngô Ngọc Dũng xác nhận lần nữa.
Lúc Ngô Ngọc Dũng hỏi những lời này, những ông chủ khác đang vây xung quanh cũng chăm chú nhìn sang muốn biết rõ ràng Trương Trung Vân có phải là phó tổng giám đốc bộ phận công trình mới nhận chức hay không.
Sau khi nghe được vấn đề của Ngô Ngọc Dũng, Trương Trung Vân không khỏi sầm mặt lại. Y cũng biết chuyện Trương Vĩ lên làm phó tổng giám đốc bộ phận công trình, biết rõ cấp bậc của Trương Vĩ cao hơn y, trong lòng y vốn không thoải mái.
Hôm nay là ngày đầu tiên y đến nhận chức lại có một đám người ngăn ở cửa ra vào, coi y là phó tổng giám đốc bộ phận công trình Trương Vĩ. Điều này làm trong lòng y càng thêm không thoải mái, đương nhiên sẽ không cho mọi người sắc mặt tốt.
- Hừ, các ngươi đều nhận làm người, tôi không phải Trương Vĩ!
Trương Trung Văn hừ lạnh một tiếng, lập tức đi ra ngoài hành lang.
- Vừa rồi tổng giám đốc Triệu không phải gọi ngài là Trương tổng sao?
Ngô Ngọc Dũng nghi ngờ nói.
Đã nghe thấy Trương Trung Văn phủ nhận, người xung quanh ngược lại có chút không tin bởi vì thái độ của Triệu Văn Minh vừa rồi nói rõ chức vị của Trương Trung Vân cao hơn y, như vậy ít nhất Trương Trung Vân cũng phải có cấp bậc tổng giám đốc.
Mà còn trẻ như vậy lại có thế ngồi ở vị trí cao, tại kiểu công ty lớn như Hoa Dương Địa Sản thật sự không phải chuyện thường gặp. Cho nên mọi người vừa rồi phỏng đoán, nhận nhầm Trương Trung Vân là Trương Vĩ.
- Ta họ Trương, nhưng không phải là Trương Vĩ, cũng không làm việc ở bộ phận công trình, mời các ngươi tránh ra.
Trương Trung Vân khẳng định lần nữa.
Xin lỗi.
Nghe được Trương Trung Vân gằn giọng, mọi người xung quanh có chút ngượng ngùng tránh ra.
Sau khi mọi người nhường ra một con đường, Trương Trung Vân sắc mặt âm trầm như trước, sải bước đi ra phía bên ngoài. Nhưng còn chưa kịp ra ngoài, mới đi được vài bước lại chứng kiến người quen đang đi tới trước mặt.
Trung Vân ca, ngươi cũng đến nhận chức .
Trương Vĩ đi nhanh tới, cười ha hả nói.
- Trương Vĩ, còn chưa nói chuyện với người, chúc mừng người thắng nhiệm là phó tổng giám đốc bộ phận công trình.
- nhà.
Không cần khách khí, đều là huynh đệ trong
Trương Vĩ khoát tay áo lơ đễnh nói ra.
- Vậy tôi không quấy rầy người nhận chức nữa, có cơ hội chúng ta nói chuyện sau.
Trương Trung Vân nói.
- Trung Vân ca, hay là trưa nay chúng ta cùng ăn cơm.