Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 966: Kế trong kế (2)

- Cảm ơn anh!

một tay chống lên giường, tay kia với lấy cái cốc bên cạnh.

Dáng vẻ này vô cùng hấp dẫn, đem hình bóng, đôi chân thon thả, cặp mông tròn trịa của Trương Kỳ phơi bày hết ra trong mắt Trương Vĩ, rất dễ khơi dậy dục vọng muốn chiếm hữu của nam nhân. Xem kìa, giống như một sự chào mời im lặng vậy.

Trước cái bẫy đầy mê hoặc này, Trương Vĩ ma xui quỷ khiến thế nào lại giơ tay phải ra vỗ vào

mông Trương Kỳ một cái, độ đàn hồi và cảm xúc thật kinh người, kèm theo tiếng vỗ đầy tính xác thịt.

- A…

Sau khi cảm nhận được sự tấn công vào mông, Trương Kỳ không nhịn được mà hô lên một tiếng. Cảm xúc truyền đến từ mông khiến cô đột nhiên mềm nhũn người, cả người nằm bò lên giường.

- Cái tên quỷ lưu manh Trương Vĩ anh, làm gì mà lại sờ lên người em?

Trương Kỳ sau khi hoàn hồn lại, vội vàng xoay người lùi lại về phía sau, còn kéo chăn che lên người.

- Không phải vừa rồi anh mới nói muốn xem bộ quần áo của em là chất liệu gì hay sao.

Trương Vĩ cười cười nói.

- Vô sỉ! Hạ lưu!

- Sao em lại có thế nói như vậy chứ, sẽ làm cho người ta đau lòng đó.

Trương Vĩ cười.

- Em cảnh cáo anh, nếu như anh còn dám động tay động chân với em, em sẽ đi tìm

Trương Kỳ hô lên uy hiếp.

- Vậy thì em nói đi, anh chẳng để tâm đâu.

-Anh…Đúng là một thằng khốn nạn.

Trương Kỳ giơ chân đá Trương Vĩ một cái.

- Em muốn ăn cái gì, anh đi nấu cho em?

Trương Vĩ nói.

- Đồ anh làm khó ăn chết đi được, vẫn là gọi mua ở bên ngoài đi. Trương Kỳ phùng má, thở hổn hển nói.

- Được, em ngỉ ngơi trước đi, anh đi gọi điện thoại.

Trương Vĩ cười đáp lời, sau đó bước ra khỏi phòng ngủ.

- Đúng là tên quỷ đáng ghét!

Nhìn thấy Trương Vĩ đi ra khỏi phòng ngủ, Trương Kỳ nhìn theo bóng lưng của đối phương, nhỏ giọng cằn nhằn một câu.

Trong phòng ăn của một ngôi biệt thự kinh thành khác, một nhà ba người Mộ Dung Quần cùng Vệ Khang đang dùng bữa, trên bàn bày biết bao nhiều là cao lương mỹ vị, có thế nói là một bữa ăn vô cùng thịnh soạn.

- Chú Mộ Dung, chú đúng là tửu lượng cao thật đó!

Sau khi uống hết một chén rượu, Vệ Khang cất tiếng nịnh nọt.

- Chú sao, trước đây uống rượu mới gọi là ghê

Mộ Dung Quần cười nói.

- Hay lắm, nói mà không biết ngại.

Chuyện khác 3 thì chẳng biết làm chỉ biết uống rượu.

Hướng Tú Mai cất tiếng trách mắng.

- Uống rượu thì sao chứ, anh đâu có làm chậm trễ công việc.

Mộ Dung Quần phản bác.

- Cha mẹ, hai người đừng tranh nữa, lát nữa lại cãi nhau!

- Vệ Khang, bây giờ Trương Vĩ là cấp trên của anh, hắn không thù địch mà làm khó anh chứ?

- Không sao, hắn ngay đến nghiệp vụ của công trình cũng không thông thạo, lấy tư cách gì mà làm khó anh chứ.

- Vệ Khang, tên Trương Vĩ đó suy cho cùng cũng là cấp trên của cháu, cháu vẫn là không nên đối chọi với hắn thì hơn

Nghe ra thái độ thù địch của hai người đối với Trương Vĩ, Mộ Dung Quần lo lắng nói.

- Chú Mộ Dung, chú yên tâm đi, Trương Vĩ chưa tiếp xúc qua công việc của công trình, vả lại đột nhiên “nhảy dù” tới, trong ngành có rất nhiều người không phục hắn ta, chứ không chỉ một mình Chu Không vừa mắt hắn.

Vệ Khang giải thích.

-Aiii, vậy Chu Khôn ở bộ phần xây dựng của các cháu và Thâm Quang Huy của bộ phận thẩm toán là thái độ gì?

Sau khi nghe Vệ Khang nói, Mộ Dung Quần ngạc nhiên hỏi.

- Phó tổng công trình tiền nhiệm trước Trương

bản là cùng một giuộc với cháu. Cho nên, Trương – Vì căn bản chăng tạo ra được sóng gió gì.

Vệ Khang nói.

- A, nếu như dựa theo lời anh nói, Trương Vĩ chẳng phải là tư lệnh cốt cán gì sao?

Mộ Dung Huyên kinh ngạc hỏi.

- Cũng gần như vậy, hắn trực tiếp nhảy dù quản lý đội công trình, căn bản không có người thân cận nào cả, cũng không hiểu biết về nghiệp vụ công trình, sao có thế làm tốt công việc của công trình được chứ.

Vệ Khang có chút khinh thường nói.

- Vệ Khang, Trương Vĩ là bạn trai của Dao Dao, sau này nói không chừng cũng là thân thích, cũng không nên quá xa lại như thế.

Hướng Tú Mai lo lắng nói.

- Bác gái à, bác yên tâm đi, cháu nhớ lời bbác nói rồi. Chỉ cần hắn không tới tìm phiền phức thì cháu cũng không quá làm khó hắn đầu.

Vệ Khang cười đáp lời.

- Đúng rồi, hạng mục mua sắm lần này của Đạt Hưng có thế xét duyệt thông qua không?

- Bác Mộ Dung, bác yên tâm đi, cháu đã báo hoá đơn hạng mục này rồi, với lại cũng cũng đã dặn dò Thẩm Quang Huy rồi, ước chừng hai ngàu nay là có thế xét duyệt.

Vệ Quang định liệu sẵn trong lòng nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free