Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 986: Chia rẽ (2)

Nghe Trương Vĩ nói xong, Triệu Thu Nguyệt ban đầu thập phần vui vẻ, mà sau đó lại lộ ra chút lo lắng, sau một lúc chần chừ nói:

- Trương tổng, chuyện này quá đột ngột rồi, có thế để tôi suy nghĩ thêm không?

- ân.

Trương Vĩ nhẹ giọng đáp, đối với thái độ của Triệu Thu Nguyệt hắn cũng không hẳn là đã hài lòng, có điều vẫn cười nhẹ gật đầu, nói:

- Đương nhiên là có thế, nếu như cô có cách nghĩ thế nào đều có thế trao đổi với tôi bất cứ lúc nào.

- Được, tôi hiểu rồi.

Triệu Thu Nguyệt gật đầu đáp. Tuy rằng Triệu Thu Nguyệt cũng rất muốn được thăng chức, nhưng mà trong lòng luôn cảm thấy có chút không hợp lý. Vệ Khang không những là người của Vệ gia, vả lại còn làm việc ở Hoa Dương rất lâu rồi, thế lực so với Trương Vĩ chưa hẳn là đã yếu hơn. Ở trong tình thế vẫn chưa rõ ràng thế này, cô không muốn bị dính vào cuộc tranh đấu của hai người họ, càng sợ sẽ trở thành vật hy sinh trong trận đấu này.

- Cô cứ quay về suy nghĩ thật kỹ càng đi.

Trương Vĩ dặn dò một câu, bày ra điệu bộ tiễn khách.

- Được ạ, tạm biệt Trương tổng.

Triệu Thu Nguyệt đáp lời, sau đó ra khỏi phòng làm việc của Trương Vĩ

- Haiz

Sau khi nhìn thấy Triệu Thu Nguyệt rời đi, Trương Vĩ không nhịn được mà thở dài một hơi, Trương Vĩ muốn mà một cấp dưới có trách nhiệm, có năng lực, mà Triệu Thu Nguyệt lại có chút do dự thiếu quyết đoán, rất khó thay Trương Vĩ gánh vác một vài chuyện, thậm chí còn không muốn dấn thân

vào chỗ nguy hiểm.

Đúng vào lúc Trương Vĩ đang lắc đầu cảm thán, 3 trong não đột nhiên nghĩ ra một người, mà cái

người này tính ra cũng là thân tín của hắn, vả lại

còn có sự từng trải nhất định trong công việc, thừa – đủ tư cách trở thành Tổng giám của bộ phận mua sám.

Sau khi nghĩ đến điều này, Trương Vĩ rút điện thoại ra, từ trong danh bạ tìm ra một số điện thoại, sau đó nhẹ nhàng bấm số gọi đi. .

Bên trong văn phòng làm việc của Tổng giám bộ phận mua sắm của công ty Hoa Dương, Vệ Khang chắp hai tay sau lưng, có chút khó chịu bất an đi qua đi lại trong phòng làm việc, mặc dù hắn tận tau đưa lên hoá đơn mới, nhưng Trương Vĩ phía đó lại chẳng có chút động tĩnh nào cả, cái nhẫn ngọc đó càng giống như cái bánh bao thịt ném đi cho chó là mất luôn.

Mà việc Hướng Tú Mai thăm hỏi Hướng Tú Lan, cũng chẳng có tác dụng gì quá lớn, Lý Mông Dao cũng khó mà thao túng được quyết định của Trương Vĩ. Điều này khiến cho Vệ Khang cảm thấy vô cùng bất an. Hắn vẫn còn hy vọng bản thân có thế chiến đấu thêm một trận.

Nhưng mà, Vệ Khang lại không dám tấn công chính diện Trương Vĩ, nếu không một khi làm trái ý Trương Vĩ, Trương Vĩ có khả năng sẽ trực tiếp đem chứng cứ giao lên phòng Tổng giám đốc. Đến lúc đó hắn chẳng chắn là sẽ thân bại danh liệt.

Sau một hồi trầm tư suy nghĩ, Vệ Khang cảm thấy bản thân nếu muốn ở lại Hoa Dương thì cần phải tìm thấy người thay thế phù hợp trước Trương Vĩ, ép hắn báo cáo hợp đồng của hạng mục khu Đạt Hưng lên trên.

Sau một buổi sáng trầm tư suy nghĩ, Vệ Khang

- Alo, là Chu Tổng giám sao, tôi là Vệ Khang của bộ phận mua sắm đây. .

Sau khi điện thoại được kết nối, Vệ Khang cười nói

- Ô, Vệ tổng giám, sao ngài lại có thời gian mà gọi điện thoại cho tôi thế này? Trong điện thoại truyền đến giọng nói của một người đàn ông trung niên, hỏi.

- Không có gì, tôi muốn tán gẫu với anh một chút thôi.

Vệ Khang cười nói một câu, sau đó lại xem như vô ý hỏi:

- Bây giờ anh vẫn đang ở công trường của hạng mục khu Đạt Hưng sao?

- Đúng thế.

Chu Khôn đáp một tiếng, sau đó thuận miệng hỏi: – Vệ tổng, tôi đang muốn hỏi anh đây, vật liệu xây dựng của khu mua sắm Đạt Hưng đến lúc nào thì mới có thế chuyển đến đây?

- Ai da, cái này đúng thật là khó nói, ước đoán là còn phải đợi thêm một thời gian nữa.

Vệ Khang nói.

- Tại sao lại như thế chứ? Hạng mục này đã thi công rồi, tại sao vật liệu xây dựng mua sắm vẫn còn chưa chuyển tới?

Chu Khôn nghi hoặc nói. – Cái này một lời khó mà nói hết được. Vệ Khang nói

- Vệ tổng giám, không phải là bộ phận mua sắm các anh cố ý ức hiếp bộ phận xây dựng chúng tôi đấy chứ?

Chu Khôn bực bội nói.

- Ai da, Chu Tổng giám, cái này là ngài đang trách oan cho tôi rồi, hoá đơn mua sắm của hạng

mục khu Đạt Hưng tối đa sớm giao lên cho phó tổng bộ phận công trường của chúng ta rồi. Chỉ có điều người ta không phê duyệt, vậy thì tôi biết làm gì được chứ?

Vệ Khang có chút uỷ khuất nói. – Chính là cái vị Trương tổng mới tới đó sao?

Sau khi nghe xong lời Vệ Khang nói, Chu Khôn có chút bất mãn nói:

Hạng mục khu mua sắm Đạt Hưng đã bắt đầu thi công rồi, hắn dựa vào cái gì mà không phê duyệt vật liệu xây dựng, vậy không phải là đang làm lỡ kỳ hạn của công trình hay sao?

- Chu Tổng giám, anh là một người thông minh, có một số chuyện không cần tôi nói lẽ ra anh cũng phải hiểu được chứ.

- Vệ tổng giám, ngài đây là đang có ý gì? Lẽ nào cái này còn có liên quan đến tội?

Chu Khôn nghi hoặc hỏi.

- Chu Tổng giám, sau khi vị Trương tổng này của chúng ta nhậm chức, anh đến gặp còn chưa từng gặp qua người ta, hắn đương nhiên sẽ có ý kiến với anh. Vệ Khang nói.

- Ý của anh là đang nói, hắn đang cố ý nhắm vào tôi?

Chu Khôn lạnh giọng nói.

- Tôi nghe ngóng được một vài tin vỉa hè, Trương tổng sở dĩ chưa chịu phê duyệth hợp đồng mua sắm chính là muốn ra oai phủ đầu. Khiến cho bộ phận công trình của các anh không có cách nào hoàn thành đúng thời gian được, đến lúc đó hắn có thế mượn cơ hội này để trừng trị anh.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free