Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 994: Nịnh bợ (1)

Tin tức Vệ Khang bị công ty sa thải lan nhanh như gió, đến buổi chiều đã truyền khắp công ty, gợi ra phản ứng lớn nhất là tại ban công trình, chuyện – này khiến rất nhiều viên công ban công trình cảm 5 thấy khó mà tin được.

Hiện tại Vệ Khang còn đánh mất vị trí tổng giám, điều này khiến rất nhiều người cảm thấy bất ngờ. Hơn nữa Vệ Khang còn không phải từ chức rời khỏi công ty, mà là bị ban nhân sự của công ty sa thải.

Sau khi chắc chắn về sự việc, đầu tiên Triệu Thu Nguyệt cảm thấy kinh ngạc, sau đó là vui sướng, cuối cùng có chút hối hận, có thế nói là cảm xúc lẫn lộn đan xen, khó mà yên lòng.

Sau khi ngẫm nghĩ một hồi lâu, Triệu Thu Nguyệt cảm thấy nàng không thế cứ ngồi tại đây, hắn là nàng phải chủ động tìm gặp Trương Vĩ, thế hiện một chút quyết tâm và trung thành của bản thân. Nếu lúc này nàng không bắt lấy cơ hội, vậy thì chỉ sợ nàng sẽ hối hận cả một đời.

Triệu Thu Nguyệt nghĩ tới đây, liền dọn dẹp qua văn kiện trên bàn, sau đó hướng về phía văn phòng phó tổng ban công trình, trên mặt còn treo một nụ cười thản nhiên.

Triệu Thu Nguyệt đi tới cửa văn phòng thì nhìn thấy Điền Văn Văn đang ngồi ở bên, nàng vội vàng đi qua làm thân, nói:

- Tiểu Điền, cô đang bận việc gì thế?

- Xin chào Triệu tổng giám, tôi đang sắp xếp lịch trình của Trương tổng ấy mà.

Điền Văn Văn ngẩng đầu, nhìn Triệu Thu Nguyệt nói.

- Thé à.

Triệu Thu Nguyệt cười ra tiếng, hai mắt đảo quanh, tiếp tục hỏi:

- Tiểu Điền, hiện tại Trương tổng có ở trong văn phòng không?

- À, Trương tổng đang ở trong văn phòng.

Điền Văn Văn nói. – Thế à? Vậy Trương tổng giờ đang làm gì?

Triệu Thu Nguyệt hỏi.

- Trương tổng hiện đang bàn công chuyện, nếu chị muốn gặp Trương tổng, sợ là còn phải đợi thêm chút nữa.

Điền Văn Văn trả lời.

- Chậc…

- Trương tổng đang tiếp ai vậy?

- Kẹt…- Ngay lúc Triệu Thu Nguyệt đang hỏi chuyện, Điền Văn Văn còn chưa kịp trả lời, một người đàn ông liền đầy cửa bước ra, chẳng phải ai khác chính là phó tổng giám còn lại của bạn vật tư – Thiết Kiến.

- Thiết tổng giám, sao ngài lại ở đây?

Nhìn thấy Thiết Kiết, Triệu Thu Nguyệt không khỏi sửng sốt bật hỏi.

Thiết Kiến cũng ngạc nhiên không kém, do dự một lát sau mới trả lời:

- À, tôi đến báo cáo Trương tổng một chút về công việc.

- Ha ha, trước cũng không thấy ngài báo cáo công việc với Trương tổng, không hiểu sao hôm nay lại nhanh thế nhỉ.

Triệu Thu Nguyệt giễu cợt.

- Thật à?

Nghe được những lời của Triệu Thu Nguyệt, sắc mặt Thiết Kiến trầm xuống:

- Vậy Triệu tổng giám tới đây làm gì thế?

- Tôi cũng có việc muốn báo cáo với Trương tổng.

- Cộc cộc cộc…

- Mời vào.

Tiếng gõ cửa vừa dứt, liền nghe được giọng nói của Trương Vĩ.

- Cạch…

Triệu Thị Nguyệt đấy cửa phòng làm việc, mặt nở nụ cười bước vào, sau khi liếc nhìn Trương Vĩ đang ngồi sau bàn làm việc, nàng lộ ra một chút ý lấy lòng, nói:

- Trương tổng.

- Triệu tổng giám sao cô lại tới đây? Tìm tôi có việc gì à?

Trương Vĩ cười hỏi.

- Trương tổng. Tôi đến để báo cáo công việc.

Triệu Thu Nguyệt nói.

Trương Vĩ thoáng lộ vẻ tươi cười, chỉ vào chiếc ghế đối diện nói:

- Cô ngồi xuống đi.

-cảm ơn, Trương tổng.

Triệu Thu Nguyệt gật đầu. Ngồi xuống đầu bên kia của bàn làm việc.

- Triệu tổng giám, không phải cô muốn báo cáo công tác ư? Tôi đang chăm chú lắng nghe đây.

Trương Vĩ cười nói.

nói.

- Triệu tổng, đây là báo cáo công tác gần đây nhất của bạn vật tư, ngài có thế xem qua trước một chút.

Triệu Thu Nguyệt dùng hai tay, cung kính đưa qua rồi nói.

- Được rồi.

Trương Vĩ thuận miệng trả lời, sau đó nhận lấy tài liệu, bắt đầu xem xét thông tin phía trên.

Thật ra, sở dĩ Triệu Thu Nguyệt đến Trương Vĩ văn phòng, một vì muốn thế hiện sự trung thành với Trương Vĩ, tiếp theo chính là muốn nhận được sự tin cậy và duy trì của Trương Vĩ, thế thì nàng mới có cơ hội lên chức tổng giám.

Một lúc lâu sau, nhìn thấy Trương Vĩ buông tài liệu trong tay xuống, Triệu Thu Nguyệt nở một nụ cười lấy lòng, nói:

Trương tổng, ngài xem xong tài liệu chưa?

- Ừm, tôi xem xong rồi.

Trương Vĩ không tỏ rõ thái độ, gật đầu nói.

- Trương tổng, nghe nói Vệ Khang tổng giám rời khỏi cương vị công tác, không biết chuyện này

có thật hay không?

Triệu Thu Nguyệt nổi lên dũng khí, không lại tiếp tục nói chuyện tài liệu, mà nói thẳng ra mục đích nàng đến đây.

- Là thật, sao thế?

Trương Vĩ thoáng chút nghi hoặc, nói.

- Vệ tổng giám nếu đã rời khỏi chức vụ, vậy không biết ban vật tư bọn tôi sẽ do ai đến tiếp quản?- Triệu Thu Nguyệt lộ ra vẻ mặt chờ mong, nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free