Phòng Thuật (Dịch) - Chương 998: Kẻ tung người hứng (1)
Bên trong văn phòng phó tổng giám ban vật tư cao ốc Hoa Dương.
- Reng reng reng…
Vào lúc này, một hồi chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, Triệu Thu Nguyệt rút điện thoại ra thì thấy trên màn hình biểu hiện là cuộc gọi từ Trương Vĩ. Trên mặt cô lập tức lộ ra biểu cảm hứng phấn, giờ tan tầm lãnh đạo còn gọi điện thoại tới, đó chính là biểu hiện của tín nhiệm và trọng dụng.
- Xin chào Trương tổng.
Triệu Thu Nguyệt vội vàng ấn nút nghe, nói.
- Triệu tổng giám, cô về chưa?
Trương Vĩ cười hỏi.
- À, tạm thời tôi chưa về, tôi đang sửa chữa một vài tài liệu ngày hôm nay.
Nói tới đây, Triệu Thu Nguyệt không khỏi nở một nụ cười, cảm thấy đúng như bản thân dự kiến, lần chịu khó này cũng không uổng phí, có thế coi là bắt được cơ hội để thế hiện.
- Ừm, giờ tôi có một việc muốn nói với cô.
Trương Vĩ nói.
- Ngài nói đi, tôi đang nghe đây? Dù là chuyện gì, tôi cũng sẽ ưu tiên làm trước.
Triệu Thu Nguyệt nói, tỏ rõ thái độ.
- Thật ra, vẫn là chuyện về hạng mục khu Đạt Hưng. Dạo này cứ hay có người tìm tôi nhận họ hàng để đoạt được chỉ tiêu vật tư của hạng mục ấy, có điều tôi lại khó từ chối, cho nên. ..
Trương Vĩ chần chờ một lát nói.
- Trương tổng, ý của ngài là mong tôi để ý chiếu có một chút đúng không.
Triệu Thu Nguyệt đề nghị nói.
- Không, ngược lại, tôi muốn cô đại công vô tư, mặc kệ là ai tìm cô, đều không được lấy việc công làm việc tư, kể cả là trưởng bối của tôi cũng thế.
Trương Vĩ nhấn mạnh vào từ trưởng bối này.
- Trương tổng, tôi hiểu rồi, ngài muốn tôi đóng vai phản diện.
Triệu Thu Nguyệt trầm tư một lát, nói.
- Không sai, đây là một nhiệm vụ gian khổ, cô có thế hoàn thành được khôgn?
- Trương tổng, ngài yên tâm. Tôi cam đoan hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Triệu Thu Nguyệt nói.
Đầu năm nay, có thế thay lãnh đạo đóng vai phải diện, chịu tiếng xấu thay cho người khác, đó chính là một loại biểu hiện của tín nhiệm. Điều này chứng tỏ lãnh đạo coi anh là người của mình, chứng tỏ lãnh đạo muốn trọng dụng anh, Triệu Thu Nguyệt sao có thế không vui được đây?
- Ừ, thế vất vả cho cô rồi.
Trương Vĩ cười nói.
- Ngài yên tâm Trương tổng, mặc kệ là loại người nào đến cho tôi, tôi đều sẽ giữ vững thái độ đại công vô tư, hạng mục vật tư khu Đạt Hưng cũng không thay đổi.
Triệu Thu Nguyệt thề thốt.
- Ừ, tôi tin tưởng cô.
Trương Vĩ đáp lời rồi cúp điện thoại.
- Sau khi ngắt cuộc gọi, Trương Vĩ liền lái xe đi
- Trương đổng, ngài tới rồi.
Điền Hải Văn cung kính nói.
- Ừ, ngồi đi.
Trương Vĩ khoát tay, cười nói.
- Vâng.
Điền Hải Văn trả lời, thế nhưng không lập tức ngồi xuống mà gọi nhân viên phục vụ tới, phân phó đối phương bắt đầu mang đồ ăn lên.
- Trương tổng, tôi gọi vài món đặc sắc của nhà hàng, không biết có hợp ý ngài không.
Điền Hải Văn cười nói.
- Không sao, tôi không kén chọn, chỉ cần có thịt là ăn được rồi.
- Trương tổng. Không biết hiện tại vị trí tổng giám ban vật tư của bất động sản Hoa Dương thế nào?
Sau khi hàn huyên hai cậu, Điền Hải Văn xoa xoa tay, có chút vội vàng hỏi.
- Ừm, tổng giám ban vật tư lúc trước đã bị công ty sa thải, hiện tại bắt đầu chính thức thông báo tuyển dụng, tuy nhiên cũng không nhất định sẽ thông báo tuyển dụng ở bên ngoài, hai phó tổng giám cũng có sức cạnh tranh nhất định.
- Thế à, vậy ngài cảm thấy tôi có mấy phần hi vọng?
Nghe được những lời Trương Vĩ nói, Điền Hải Văn lộ ra một tia lo âu, hỏi.
- Cái này khó mà nói trước được, tuy nhiên tôi sẽ cố gắng hết sức ông.
- Vâng, vậy tôi liền lấy trà thay rượu, trước kính Trương đổng một ly thay lời cảm tạ.
Điền Hải Văn đứng dậy, giơ chén trà trong tay lên nói.
- Lão điền, giữa tôi và ông liền không cần khách khí, ngồi xuống.
Trương Vĩ khua khua tay, nói.
- Vâng, Trương tổng. Điền Hải Văn đáp lại, rồi sau đó hai người đối ẩm một ly.
- Lão điền, tuy rằng nói có tối giúp đỡ ông, tuy nhiên ông vẫn cần chú ý một chút, chung quy chức vụ này cũng không phải do một mình tôi định đoạt.
- Trương tổng, vậy ngài cảm thấy tôi nên làm gì bây giờ?
Điền Hải Văn thỉnh giáo hỏi.
- Lúc nào ông nộp khai báo lý lịch, không cần viết chức vụ ở công ty Bách Ức, khi nào vào công ty giả vờ như không biết tôi. Đến thời điểm tôi sẽ ngầm giúp ông, như vậy sẽ không có người ngang chân tôi.
Trương Vĩ trầm tư một lát, nói.
- Vâng, tôi nhớ rồi.
Điền Hải Văn khẽ gật đầu đáp.
- Còn nữa, tốt nhất là khi nào ông gặp Uông Thần Vũ, nhớ mập mờ lá mặt lá trái với hắn ta, vậy thì càng dễ dàng thành công được tuyển.- Trương Vĩ nói.
- Được, tôi sẽ tới thăm hỏi hắn ta.
Điền Hải Văn nói.
- Ừm.
- Quan hệ của tôi với phó tổng giám Tạ Đình của ban nhân sự khá tốt, đến lúc ấy tôi cũng sẽ
khiến cô ta chiếu cố ông thỏa đáng, ông cũng có thế 8 tiếp xúc với cô ta nhiều hơn một chút.
...
Sáng sớm, Mộ Dung Quần mặt mũi vui vẻ tiến vào công công ty bất động sản Hoa Dương.