Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 999: Kẻ tung người hứng (2)

Sáng sớm liền chạy tới bất động sản Hoa Dương, sau đó tiến vào ban công trình bất động sản Hoa Dương, bước thăng tới văn phòng phó tổng giám ban công trình, gõ cửa văn phòng:

- Cốc cốc cốc…

- Mời vào.

Trong văn phòng vang lên tiếng của Triệu Thu Nguyệt.

- Cạch. ..

Một tiếng, Mộ Dung Quần đẩy ra cửa phòng, nhìn thoáng qua Triệu Thu Nguyệt đang ngồi trước bàn công tác, trên mặt nở một nụ cười, nói:

- Triệu tổng giám, xin chào.

- Ô, đây không phải là Mộ Dung tiên sinh đó sao? Sao ngài lại tới đây?

Triệu Thu Nguyệt đứng dậy, cười hỏi.

- Ha ha, không dám lừa ngài, tôi đến bàn bạc với ngài về hạng mục vật tư khu Đạt Hưng.

Mộ Dung Quần cười nói.

- Hạng mục khu Đạt Hưng !

Nghe được những lời của Mộ Dung Quần, Triệu Thu Nguyệt tựa như bắt đầu nhớ lại, lẩm bẩm một tiếng nói:

- Đúng rồi, công ty vật liệu xây dựng Kinh Thành của ngài đã bị hủy bỏ tư cách.

- Hử. ..

Vẻ mặt Mộ Dung Quần thoáng lộ vẻ bất ngờ, rồi sau đó lại nặn ra một nụ cười, nói:

- Triệu tổng, mọi người đều là bạn cũ, có thế châm chước một chút cho công ty chúng tôi. ..

Mộ Dung Quần còn chưa nói xong, liền bị Triệu Thu Nguyệt ngắt lời, nói:

- Mộ Dung tiên sinh ngài đừng nói nữa, chuyện này không có gì để thương lượng, Vệ tổng giám vì chuyện này mà bị công ty sa thải, tôi cũng không dám vì tình duyên mà làm trái luật.

- Triệu tổng, thật ra không dám lừa ngài, tôi có họ hàng với Trương tổng ban công trình.

- Thật không? Sao tôi không biết nhỉ? Ngài với Trương tổng có quan hệ gì?

Triệu Thu Nguyệt lộ ra một tia kinh ngạc, hỏi thử.

- Tôi là bác của bạn gái Trương tổng, sau này có khả năng sẽ là bác của Trương tổng.

Mộ Dung Quần nói.

- Bác á!

Nghe được những lời của Mộ Dung Quần, Triệu Thu Nguyệt nở nụ cười châm chọc nói:

- Đừng bảo ngài là bác trai của ai, ngài có là bác gái thì cũng vô dụng thôi.

- Triệu tổng giám, ngài…

Mặt Mộ Dung Quần đỏ bừng, muốn nổi giận, lại phải nhịn xuống, nói:

- Tôi thật sự là bác của Trương tổng, hơn nữa cậu ấy đã đồng ý với tôi, sẽ giúp tôi nói một câu nói, chẳng lẽ cậu ấy chưa bảo gì với ngài.

- Không sai, Trương tổng có gọi cho tôi, cũng bảo tôi buông lỏng cho ngài.

Triệu Thu Nguyệt nói.

- Vậy thì tốt quá, làm phiền ngài.

Nghe thấy Trương Vĩ thực sự chào hỏi qua, Mộ Dung Quần không khỏi thở phào một hơi nhẹ nhõm, nói.

- Mộ Dung tiên sinh, ngài đừng vui mừng quá sớm, đối với chuyện này, Trương tổng tuy rằng có đề cập qua, tuy nhiên công ty có quy định của công ty, tôi cũng không thế xen lẫn việc riêng vào đây.

Triệu Thu Nguyệt quang minh chính đại nói.

- Triệu tổng giám, ý của ngài là gì?

Mộ Dung Quần kinh ngạc thốt lên.

- Ý của tôi rất đơn giản, công ty vật liệu xây dựng Kinh Thành đã bị hủy bỏ tư cách nhà cung cấp, mặc kệ là ai đến chào hỏi đều vô dụng thôi!

Triệu Thu Nguyệt đã được Trương Vĩ ám chỉ từ sớm, lúc này cũng hết lòng vì công việc đóng vai phản diện.

- Này…

Nghe được những lời của Triệu Thu Nguyệt, Mộ Dung Quần thoáng sửng sốt, hiển nhiên hắn không hề nghĩ tới kết quả này.

- Triệu tổng giám, Trương tổng là lãnh đạo trực tiếp của ngài, ngài có được ngồi lên ghế tổng giám hay không còn phải dựa vào sự dẫn dắt của cậu ấy, chẳng lẽ ngài không suy xét một chút.

- Mộ Dung tiên sinh, tốt nhất là ngài nhanh chóng rời khỏi đây đi, tôi nói lại câu vừa nãy, ai chào hỏi đều vô dụng thôi!

Triệu Thu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, ý đã quyết.

- Cái này… Cô. ..

Nhìn thấy điệu bộ ra vẻ ta đây của Triệu Thu Nguyệt, Mộ Dung Quần nhất thời bực không thở nôi.

- Hừ, thật đúng là hổ lạc Bình Dương bị chó khinh!

- Tạm biệt.

Mộ Dung Quần bỏ lại một câu, sau đó rời khỏi văn phòng không hề quay đầu.

Mộ Dung Quần biết Triệu Thị Nguyệt từ trước, cũng biết là người thế nào. Trước kia Triệu Thu Nguyệt khôn khéo, không có khả năng dồn mọi việc đến đường cùng thế này, hơn nữa hắn còn nhắc đến cả Trương Vĩ.

Hiện tại Triệu Thu Nguyệt quả quyết như vậy, hoặc là nàng thật sự không sợ đắc tội Trương Vĩ, hoặc chính là đang cùng Trương Vĩ tung hứng. Mộ Dung Quần cũng người có tâm kế, hắn chỉ cần động não một chút, liền có thế thấy rõ ràng điểm mấu chốt trong đó.

Trương Vĩ là tổng quản ngành của Triệu Thu Nguyệt, kể cả Triệu Thu Nguyệt muốn thăng chức hay không, vẫn cứ là Trương Vĩ cấp dưới, cho nên khẳng định đối phương không dám đắc tội Trương Vĩ. Sở dĩ thái độ cương quyết như vậy, nhất định là nhận được ám chỉ của Trương Vĩ.

Nói cách khác, tất cả việc này là do Trương Vĩ thiết kế để có lệ Mộ Dung Quần, trên thực tế cơ bản Trương Vĩ không có đem hắn để vào mắt, càng không thật sự coi hắn là “bác trai”.

Mộ Dung Quần nhớ lại ngày hôm qua, Trương Vĩ luôn mồm gọi bác, thân thiết lại cung kính, mà hiện tại liên tưởng tới tình cảnh của bản thân, không khỏi tức trắng mắt, thiếu chút ngã ngồi xuống đất.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free