Menu
↺ Từ đầu
← Trước Sau →

Chương 122 : Thanh ngọc vì dẫn, quận thành phong vân sơ động

Sáng sớm ngày thứ hai, Lâm Thần cùng Liễu Thanh Thanh từ biệt khách sạn, tiếp tục lên đường đến Lạc Vân quận thành.

Trên quan đạo, số lượng tu sĩ hướng về phía quận thành rõ ràng đông hơn hẳn.

Đa phần trong số này là những người trẻ tuổi, ai nấy đều tràn đầy nhiệt huyết, ánh mắt ngập tràn ước mơ và kỳ vọng về tương lai. Hiển nhiên, phần lớn bọn họ đều hướng đến Bách Thành Thử Thách mà đến.

Thỉnh thoảng, người ta còn có thể thấy những chiếc xe thú sang trọng, hoặc những chiếc thuyền bay mang theo dấu hiệu tông môn, lướt qua bầu trời, phô trương thân phận bất phàm của chủ nhân.

Lâm Thần và Liễu Thanh Thanh hòa mình vào đám đông, không hề gây chú ý.

Nhưng với giác quan nhạy bén, Lâm Thần nhận ra trong đám tu sĩ trẻ tuổi này ẩn chứa không ít nhân vật mạnh mẽ, thậm chí có vài người đã đạt tới Thần Thông cảnh.

Xem ra, Bách Thành Thử Thách này quả nhiên là một nơi long đàm hổ huyệt.

Đến giữa trưa, đường chân trời phía trước hiện ra bóng dáng của một tòa thành trì đồ sộ.

Tường thành cao đến hơn mười trượng, kéo dài vô tận, tựa như một con cự long đang bò trên mặt đất. Lầu thành nguy nga, khí thế hùng vĩ. Dù đứng từ xa, người ta vẫn có thể cảm nhận được sự phồn hoa và uy nghiêm đập vào mặt.

Đó chính là Lạc Vân quận thành.

Vô số tu sĩ đang đổ xô về phía cổng thành to lớn, tạo thành từng dòng người cuồn cuộn.

Lâm Thần và Liễu Thanh Thanh cũng bước nhanh h��n.

Lạc Vân quận thành, cuối cùng cũng đã đến.

Không giống với những trấn nhỏ biên giới như Thanh Dương thành, cũng khác biệt với sự hỗn loạn của Hắc Thạch thành, tòa thành trì vững chãi dưới chân Lạc Vân sơn mạch, cai quản hàng trăm thành trì này, mang một khí tượng hùng vĩ riêng. Tường thành cao hơn mười trượng, được xây dựng từ những khối đá xanh đen khổng lồ, dấu vết thời gian loang lổ càng làm tăng thêm vẻ uy nghiêm và cổ kính. Cổng thành rộng lớn đủ cho mười mấy cỗ xe ngựa đi cùng một lúc, tu sĩ qua lại không ngớt, người có khí tức mạnh mẽ xuất hiện khắp nơi, Trúc Cơ cảnh có thể thấy tùy ý, thậm chí thỉnh thoảng còn có thể cảm nhận được một hai tu sĩ Thần Thông cảnh.

Lâm Thần và Liễu Thanh Thanh sánh vai nhau, hòa vào dòng người, tiến vào thành. Liễu Thanh Thanh nhìn cảnh tượng phồn hoa này, trong mắt mang theo sự mới lạ, cũng có chút cảm khái. Dù là đại tiểu thư của Vạn Bảo Lâu, kiến thức rộng rãi, nhưng một quận thành quy mô như vậy, nàng cũng là lần đầu đặt chân đến.

"Đây chính là Lạc Vân quận thành, quả nhiên danh bất hư truyền." Liễu Thanh Thanh nhẹ giọng nói, trong giọng mang theo một chút hưng phấn khó nhận ra.

Lâm Thần khẽ gật đầu, ánh mắt bình tĩnh, nhưng trong lòng âm thầm đề phòng. Nơi này cường giả như mây, Bách Thành Thử Thách sắp tới chắc chắn sẽ là một cuộc long tranh hổ đấu.

Theo thông tin Tần Lam cung cấp trước đó, cùng với chỉ dẫn của sứ giả Lưu Minh, hai người hướng thẳng về phía phủ quận thủ. Phủ quận thủ nằm ở khu vực trung tâm thành, chiếm diện tích cực kỳ rộng lớn, tường cao đỏ thắm, mái ngói xanh cong vút, trước cửa có vệ sĩ mặc giáp sáng đứng nghiêm, khí thế nghiêm nghị, người bình thường không dám đến gần.

Một bên cửa phủ có khu vực tiếp đón đặc biệt, lúc này có vài tu sĩ đang xếp hàng chờ đợi. Lâm Thần tiến lên trước, chắp tay nói với một người đàn ông trung niên mặc quan phục: "Vị đại nhân này, tại hạ Lâm Thần, đến ghi danh tham gia Bách Thành Thử Thách."

Viên lại kia ngước mắt đánh giá Lâm Thần, thấy hắn tuổi còn trẻ, khí tức lại rất ngưng luyện, nên không dám lãnh đạm, chỉ là giọng điệu vẫn mang theo vẻ cứng nhắc: "Tham gia Bách Thành Thử Thách? Có thư tiến cử, hoặc ngọc bài đề cử của thành trấn hạ hạt không?"

Lâm Thần nghe vậy, trong lòng hiểu rõ. Hắn lấy ra một tấm thẻ ngọc màu xanh toàn thân óng ánh từ trong ngực, đưa tới: "Đây là tín vật do tiền bối Lưu Minh sứ giả ban tặng mấy tháng trước, nói rằng có thể đến phủ quận thủ báo danh, nhận lệnh bài thử thách chính thức."

Tấm thẻ ngọc màu xanh này chính là do vị sứ giả Lưu Minh để lại ở Thanh Dương thành. Cầm ngọc giản trong tay ấm áp, mơ hồ có lưu quang chớp động, hiển nhiên không phải vật phàm.

Viên lại nhận lấy thẻ ngọc màu xanh, cẩn thận xem xét một lúc, rồi lấy ra một chiếc gương đồng cũ kỹ chiếu vào ngọc giản. Trên gương đồng, lập tức hiện lên một tầng thanh huy tương ứng với ngọc giản. Trong mắt viên lại lóe lên vẻ kinh ngạc, nhìn Lâm Thần với ánh mắt trịnh trọng hơn: "Thì ra là Lưu đại nhân tự mình tiến cử. Xin lấy ra ngọc bài thân phận, và phô bày một chút tu vi."

Lâm Thần làm theo, lấy ra ngọc bài đại diện cho thân phận con em họ Lâm của Thanh Dương thành, ngay sau đó, một cỗ khí tức ngưng luyện và mạnh mẽ từ trong cơ thể hắn chậm rãi lan tỏa.

Thần Thông cảnh tầng năm!

Vẻ mặt viên lại vốn bình tĩnh, sau khi cảm nhận được khí tức tu vi của Lâm Thần, đột nhiên biến đổi, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc không hề che giấu. Hắn tỉ mỉ quan sát Lâm Thần một lần nữa, dường như không thể tin được một tu sĩ trẻ tuổi như vậy lại có tu vi cao thâm đến thế. Phải biết, ngay cả những thiên tài bản địa của Lạc Vân quận thành, ở độ tuổi này đạt tới Thần Thông cảnh tầng năm cũng là phượng mao lân giác.

"Thần Thông cảnh... tầng năm!" Giọng viên lại có chút khô khốc, vội vàng thu liễm vẻ tùy ý trước đó, thái độ trở nên cung kính: "Xin chờ một chút, ta lập tức làm thủ tục ghi danh cho ngài."

Hắn nhanh chóng ghi chép thông tin của Lâm Thần vào một quyển ngọc sách, bao gồm tên họ, lai lịch và cảnh giới tu vi kinh người. Sau đó, hắn lấy ra một chiếc lệnh bài lớn bằng bàn tay, được làm từ huyền thiết, từ trong hộp gấm, hai tay đưa cho Lâm Thần: "Lâm công tử, đây là lệnh bài thử thách của ngài, xin hãy cầm lấy. Trên đó có số hiệu và những điều cần biết về thử thách. Bách Thành Thử Thách ba năm một lần này là sự kiện lớn nhất của Lạc Vân quận ta, chúc công tử đạt được thành tích tốt."

Lâm Thần nhận lấy lệnh bài, cảm thấy hơi nặng tay, mặt trước lệnh bài khắc bốn chữ lớn cổ kính "Lạc Vân thí luyện", phía sau là số hiệu "Thất tam cửu" và tên của hắn "Lâm Thần".

"Đa tạ." Lâm Thần nói lời cảm ơn, cất lệnh bài đi.

"Lâm công tử, thời gian chính thức tập hợp thử thách là ba ngày sau, địa điểm ở diễn võ trường phía đông thành. Chi tiết quy tắc cụ thể, trên lệnh bài cũng có ghi rõ." Viên lại bổ sung thêm vài lời.

Sau khi hoàn thành thủ tục ghi danh, Lâm Thần và Liễu Thanh Thanh rời khỏi phủ quận thủ.

"Lâm Thần, vừa rồi ngươi thật sự dọa ta, mắt của viên lại kia suýt chút nữa lồi ra ngoài." Liễu Thanh Thanh vỗ ngực, cười duyên nói, trong giọng nói mang theo một chút tự hào.

Lâm Thần cười nhạt: "Chỉ là ghi danh bình thường thôi."

"Hừ, người bình thường ghi danh cũng không gây ra động tĩnh lớn như ngươi." Liễu Thanh Thanh liếc hắn một cái, rồi có chút lo lắng nói: "Bất quá, thiên tài ở Lạc Vân quận thành này quả thật không ít, vừa rồi ở ngoài phủ quận thủ, ta đã cảm nhận được mấy khí tức không hề kém cạnh. Ngươi phải cẩn thận trong lần thử thách này."

"Ta hiểu." Lâm Thần gật đầu.

Để hiểu rõ hơn về Bách Thành Thử Thách và thông tin về các thiên tài bản địa, hai người tìm đến một tửu lâu trông có vẻ náo nhiệt. Gọi vài món ăn tinh xảo, và một bình linh trà, rồi ngồi xuống ở một vị trí gần cửa sổ.

Trong tửu lâu, tu sĩ lui tới, tam giáo cửu lưu hội tụ, là nơi tốt để thu thập tin tức.

Quả nhiên, cuộc trò chuyện của mấy tu sĩ ở bàn bên cạnh nhanh chóng thu hút sự chú ý của họ.

"Nghe nói chưa? Lần này Bách Thành Thử Thách, Vương Đằng thiếu công tử của phủ quận thủ, nghe nói đã đột phá đến Thần Thông cảnh tầng sáu, kiếm pháp siêu tuyệt, là ứng cử viên hàng đầu cho chức vô địch đó!"

"Vương Đằng công tử đương nhiên lợi hại, nhưng Lý Yên Nhiên 'Hỏa Phượng' của Lý gia cũng không thể xem thường, một tay khống hỏa chi thuật xuất thần nhập hóa, nghe nói đ�� tu luyện Viêm Dương Chân Quyết của gia tộc đến cảnh giới cực cao."

"Còn có Trương Mãnh của Trương gia ở phía nam thành, nghe nói trời sinh thần lực, thân xác mạnh mẽ vô cùng, công kích của tu sĩ Thần Thông cảnh bình thường căn bản không làm hắn bị thương chút nào."

"Ngoài những thiên tài bản địa của quận thành này, nghe nói ở các thành khác cũng xuất hiện không ít ngựa ô, giống như Thạch Phá Thiên của Hắc Thạch thành, một tay Toái Thạch Quyền bá đạo vô cùng; còn có Triệu Vô Cực của Phi Vân thành, thân pháp như điện..."

Các loại tiếng nghị luận truyền vào tai, Lâm Thần im lặng lắng nghe, ghi nhớ từng cái tên và thông tin vào lòng. Xem ra, Bách Thành Thử Thách lần này quả nhiên là tàng long ngọa hổ, muốn nổi bật không phải là chuyện dễ.

Liễu Thanh Thanh cũng nghe một cách say sưa, thỉnh thoảng trao đổi ánh mắt với Lâm Thần.

Đến khi ăn no uống say, sắc trời cũng dần tối. Hai người tìm một khách s��n thanh tịnh để nghỉ ngơi, trở về phòng tu luyện.

Trong phòng, Lâm Thần ngồi xếp bằng, thưởng thức chiếc lệnh bài thử thách huyền thiết, trong mắt lóe lên sự mong đợi và chiến ý.

Lạc Vân quận thành này, Bách Thành Thử Thách này, sẽ là điểm khởi đầu để hắn bước lên một võ đài rộng lớn hơn.

Hắn, rửa mắt mà đợi.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header & menu khi đọc:
Ẩn header và thanh điều hướng để đọc tập trung
Vuốt để chuyển chương:
Vuốt lên ở cuối trang để sang chương tiếp

Danh sách chương