Chương 3600 : Vơ vét thi thể
Một hồi trò chuyện của Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ đương nhiên không hề lén lút đồng đội xung quanh, hoặc có thể nói, cuộc trò chuyện của bọn họ là cố ý để mọi người xung quanh đều có thể nghe rõ ràng.
Mà mọi người đã nghe được cuộc trò chuyện giữa hai người, tự nhiên cũng hiểu rõ hoàn cảnh hiện tại của mình, cũng như quyết định của Tra Khố Nhĩ và Hạng Hồng.
Nghịch Phong đang ở trong bích chướng, hầu như im lặng nãy giờ, giờ phút này cuối cùng không nhịn được mở miệng, hỏi: "Ta không hi���u, đám gia hỏa này rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy. Ân Hồng hiện giờ linh hồn đã dung nhập vào quả cầu năng lượng kia, trạng thái này căn bản là không sợ công kích bình thường, ngay cả lĩnh vực tinh thần cũng vô dụng, đám gia hỏa này dù quyết tâm đối phó Ân Hồng, thì có ý nghĩa gì chứ?"
Ngay lúc Nghịch Phong đưa ra vấn đề này, khi Tả Phong còn chưa kịp trả lời, Thành Thiên Hào bên ngoài bích chướng đã mở miệng hỏi ra một vấn đề giống hệt.
"Trạng thái hiện giờ của Ân Hồng là phi thường đặc thù, thuộc về một loại trạng thái linh hồn đặc thù, chúng ta muốn diệt sát hắn là phi thường khó khăn. Nếu như tìm được phương pháp thích hợp, ẩn họa này cuối cùng vẫn không thể loại trừ."
Sau khi nghe được vấn đề giống nhau, Tả Phong ngược lại không vội trả lời, mà quay đầu nhìn về phía Tra Khố Nhĩ và Hạng Hồng, hắn cảm thấy hai người này đã có kế hoạch, sẽ không không có bất kỳ chuẩn bị nào.
Chỉ thấy Hạng Hồng không chút do dự mở miệng, thản nhiên nói: "Hạng gia chúng ta có một bộ Liên Kích chi thuật, tuy rằng uy lực không tính là quá mạnh, nhưng lại có thể đối với linh hồn tạo thành thương tổn không nhỏ. Chỉ là phương pháp này, cần phải có điều kiện chuẩn bị nhất định, cho nên dưới tình huống vừa rồi không cách nào thi triển. Nếu như gặp lại Ân Hồng, ta tuyệt đối sẽ không để hắn dễ dàng đào tẩu."
Gật đầu, Tra Khố Nhĩ mở miệng nói: "Lần này chúng ta từ đại thảo nguyên mà đến, trên đường đi qua Huyền Vũ Đế quốc, chuyên môn từ Dược gia mua vào một nhóm dược vật, mà lại còn chuyên môn mua giá cao một ít cực phẩm độc vật. Chỉ là những độc vật này muốn phóng thích ra, cũng đồng dạng cần phải có một ít điều kiện tiên quyết, bất quá chúng ta nếu như gặp lại Ân Hồng, có lòng tin đem hắn tại chỗ độc sát."
Cùng lúc nói chuyện, Tra Khố Nhĩ từ trong trữ tinh, lấy ra một bình chất lỏng màu xanh lá nhạt. Tả Phong khi nhìn thấy chất lỏng kia trong nháy mắt, liền đã mơ hồ đoán được lai lịch của nó.
"Không ngờ bọn hắn lại mua được Hóa Hồn Dịch, Dược Đà Tử đã không còn luyện chế loại độc này, bất quá trong Dược gia có người bảo tồn cũng không phải là không có khả năng. Cũng khó trách, hiện giờ Dược gia cùng Dược môn sáp nhập, xem ra nhiều người dự định hảo hảo kiếm vài khoản tiền lớn rồi!"
Đối với Hóa Hồn Dịch, Tả Phong đương nhiên không xa lạ gì, năm đó chính là bởi vì An Nhã thay mình trúng độc Hóa Hồn Dịch, cho nên mới có chuyện về sau không quản vạn dặm đi tới Huyền Vũ, lấy về giải dược Hóa Hồn Dịch mà phát sinh nhiều chuyện như vậy.
Độc tính của Hóa Hồn Dịch này là phi thường đặc thù, bản thân có hiệu quả trí mạng, mà đối với thương tổn của linh hồn và tinh thần lực, ngược lại còn mạnh hơn mấy phần. Tin tưởng chỉ cần để Ân Hồng trúng loại độc này, cho dù có bí pháp "Ly Hồn Nhập Nguyệt" kia, tin tưởng cũng tuyệt đối khó thoát khỏi cái chết.
Chỉ là Tả Phong đối với Hóa Hồn Dịch này, lại cũng sẽ không để ở trong mắt. Loại độc này tuy rằng rất lợi hại, bất quá trên người mình mang theo giải dược, đương nhiên không cần quá để ý.
Nhìn thấy loại độc trong tay Tra Khố Nhĩ, Hạng Hồng nhẹ nhàng gật đầu, rồi nói: "Kỳ thật theo phán đoán của ta, Ân Hồng hẳn là sẽ không một mực duy trì loại hình thái này. Dù sao thoát ly nhục thể lấy trạng thái linh hồn ở bên ngoài du đãng, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chút tiêu hao.
Nếu như hắn tìm được đồng bạn của Minh Diệu Tông, tin tưởng sẽ lập tức nghĩ cách tìm một bộ nhục thể để linh hồn kí cư vào, nếu như là như vậy chúng ta đối phó cũng sẽ tương đối dễ dàng hơn nhiều."
Nghe được lời nói cuối cùng của Hạng Hồng, khóe miệng Tả Phong chậm rãi nh���ch lên, không nhịn được nói: "Hạng Hồng này ngược lại là một người biết chuyện, lời nói của hắn cũng chính là phán đoán của ta. Ân Hồng không có khả năng thủy chung duy trì hình thái hiện giờ, hồn lực và tinh thần lực của hắn, cũng không thể nào một mực cứ thế tiêu hao nữa, vậy đối với hắn sẽ tạo thành thương tổn không thể đảo ngược.
Cho nên ta cũng phán đoán, Ân Hồng nếu như tìm được đồng bạn, tuyệt đối sẽ nhanh chóng tìm kiếm nhục thể thích hợp, để linh hồn của mình có thể trú ngụ trong đó. Cho nên bất kể hắn là linh hồn hình thái, lại hoặc là có được thân thể mới, đều vẫn còn phương pháp có thể đối phó, điều kiện tiên quyết là chỉ cần chuẩn bị đầy đủ."
Mặc dù Ân Hồng đã đào tẩu, thế nhưng Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ, rõ ràng đã tìm được phương pháp đối phó, đây hiển nhiên không phải là vấn đề gì.
Thấy đã thảo luận không sai biệt lắm, mà những người thủ hạ này không có đưa ra dị nghị gì, Tra Khố Nhĩ nhẹ nhàng vung tay lên, phân phó nói: "Bây giờ bắt đầu dọn dẹp chiến trường, thời gian tương đối gấp gáp, cho nên người đại thảo nguyên chúng ta phụ trách tìm kiếm hai cỗ, người Hạng gia các ngươi phụ trách hai cỗ thi thể, chúng ta sau năm hơi liền xuất phát."
Nắm chặt thời gian là thật, thế nhưng không muốn lẫn nhau phát sinh ma sát, cũng đồng dạng là thật, những người bị giết này đều là võ giả Minh Diệu Tông, đã giải quyết bọn hắn, đương nhiên phải cẩn thận tỉ mỉ tìm kiếm một phen.
Hạng Hồng đối với cái này tự nhiên sẽ không có bất kỳ dị nghị nào, lập tức hướng về thủ hạ của mình ra hiệu. Hai bên hầu như đồng thời động thân, phân biệt lựa chọn một tên Minh Diệu Tông Dục Khí hậu kỳ, và một tên cường giả Dục Khí kỳ đỉnh phong tìm kiếm vật phẩm trên người hắn.
Ngay từ lúc Ân Hồng tự sát trước đó, hai tên "đồng bạn" mà hắn thao túng kia cũng đã sớm mất đi năng lực hành động. Mà lúc này thân thể của bọn hắn, đang lấy một loại tốc độ mắt thường có thể thấy được chậm rãi mục nát, hóa thành một mảnh thịt nát khiến người ta buồn nôn tản mát trên mặt băng, ngay cả xương cốt trong cơ thể cũng đều sẽ tự mình đứt gãy.
Có ít người khi nhìn thấy một màn này thì đã hiểu rõ, đây là bởi vì trước đó dưới tác dụng của trận pháp, hai người bọn họ hấp thu năng lượng bản thân khó có thể chịu đựng, những huyết nhục chi lực và sinh mệnh chi lực kia kích phát ra siêu cường chiến lực đồng thời, cũng như kịch độc tiêu hao lấy thân thể của bọn hắn.
Hiện giờ khi thân thể của bọn hắn trở về bình thường, thân thể đó cũng bởi vì không chịu nổi phụ tải, xuất hiện nhanh chóng suy lão, và hiện tượng mục nát nhanh chóng.
Võ giả Hạng gia và đại thảo nguyên, từng người ngược lại cũng có chút kiến thức, không thấy bọn hắn có chút nào hoảng loạn, ngược lại mỗi người dùng vũ khí, lật tìm trong những thịt nát kia, rất nhanh liền tìm được trữ tinh.
Khôi Tương và Thành Thiên Hào hai người, lúc này cảm thấy phi thường uất ức, bọn hắn đương nhiên cũng muốn đi trên thi thể tìm kiếm một phen, vật phẩm trên người cường giả Minh Diệu Tông, đối với mọi người vẫn là rất có dụ hoặc.
Thế nhưng bọn hắn dù sao cũng thuộc về một phương Hạng gia, mà Hạng gia đã có người đang lật tìm thi thể, bọn hắn giờ phút này nếu như đi qua, chỉ sẽ đưa tới sự chán ghét của hai nhóm người Hạng gia và đại thảo nguyên.
Hai người bọn hắn cũng không muốn vào lúc này, đắc tội Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ, cho nên hai người bọn hắn chỉ có thể ngoan ngoãn đứng ở một bên, mắt thấy hai nhóm người vơ vét được trữ tinh, rồi sau đó cộng đồng phân phối vật phẩm bên trong trữ tinh.
Tra Khố Nhĩ và Hạng Hồng hai người, đ���i với hứng thú của bốn tên võ giả Minh Diệu Tông kia cũng không lớn, ngược lại đem lực chú ý đặt ở trên thi thể đã vỡ vụn của Ân Hồng.
Từ trong chiến đấu trước đó, bọn hắn đã biết Ân Hồng thân phận bản thân không thấp, mà nếu như nói trong mấy người Minh Diệu Tông này, đánh giá một chút cũng chỉ có trên người Ân Hồng mới có một ít đồ tốt.
Thế nhưng lật tìm nửa ngày, Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ đều không có chút thu hoạch nào, hai người bọn hắn vừa lật tìm, cũng vừa chú ý tình huống của đối phương. Kết quả cả buổi hai người không tìm được bất kỳ thứ có giá trị nào, sắc mặt của Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ, trở nên khó coi.
Bọn hắn vốn định nghĩ, trạng thái linh hồn quỷ dị của Ân Hồng kia, khẳng định không cách nào mang đi bất kỳ vật tồn tại nào. Thế nhưng hiện giờ tìm nửa ngày đều không có thu hoạch, vậy khẳng định là đối phương đã mang tất cả đồ vật đi rồi.
Điều này khiến hai người bọn hắn trong lòng không khỏi có chút thất vọng, phải biết cho dù bọn hắn một người là thống lĩnh Hạng gia, một vị là tiểu đầu nhân Kha Sát bộ, đối với đồ vật của Minh Diệu Tông ở Cổ Hoang Chi Địa, vẫn là phi thường khao khát.
Bởi vì còn có thời gian, cho nên hai người có chút không cam tâm tìm kiếm lại một phen, thế nhưng kết quả cuối cùng khiến hai người không thể không thất vọng từ bỏ.
Mà lúc này thủ hạ, ngược lại đã đều có thu hoạch, bốn tên cường giả Minh Diệu Tông, vậy mà tìm được tám viên trữ tinh. Bốn viên trữ tinh cấp thấp, bốn viên trữ tinh trung phẩm, mà trong đó trừ công pháp võ kỹ và một ít linh khí ra, số lượng các loại đan dược quý giá và tài liệu hiếm có cũng là phi thường đáng kể.
Mà Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ đã để thủ hạ vơ vét, trên thực tế cũng chính là ngầm thừa nhận sẽ chia đồ vật cho bọn hắn. Trong đó trừ một bộ phận công pháp võ kỹ, những thứ này cần phải giao cho Hạng gia và Kha Sát bộ, những thứ khác ngược lại đều trực tiếp phân phối đến trong tay mỗi một võ giả.
Điều này ngược lại cũng không phải Hạng Hồng và Tra Khố Nhĩ thật sự rộng lượng như vậy, mà là một loại thủ đoạn bọn hắn khích lệ thủ hạ. Tiếp theo sẽ cùng Minh Diệu Tông triển khai kịch chiến, đây chính là phải dựa vào những người thủ hạ này liều mạng, để bọn hắn đạt được một ít chỗ tốt, tự nhiên cũng có thể khăng khăng một mực tham gia chiến đấu.
Đại khái ước lượng một chốc thời gian, Tra Khố Nhĩ cùng Hạng Hồng trao đổi một ánh mắt sau đó, liền mở miệng nói: "Nơi này đã dọn dẹp không sai biệt lắm rồi, vậy chúng ta phải nắm chặt thời gian rời đi. Tiếp theo chúng ta không còn tìm kiếm trận pháp truyền tống nữa, cũng sẽ không tiến hành bất kỳ săn bắt nào, cũng chỉ có một nhiệm vụ, chính là cùng cường giả Phụng Thiên Hoàng triều hội hợp cùng một chỗ."
Hạng Hồng ở một bên gật đầu, trong lòng lại bất đắc dĩ thở dài một hơi, bất kể Phụng Thiên Hoàng triều có nguyện ý nhúng tay vào hay không, mình cũng đã không có lựa chọn nào khác.
Huống chi với tâm tính của Ân Hồng, hắn đã nói muốn trả thù Kha Sát bộ và Phụng Thiên Hoàng triều, vậy kẻ xui xẻo tuyệt đối không chỉ là Hạng gia, Phụng Thiên Hoàng triều tất nhiên cũng sẽ bị liên lụy vào trong đó, cho nên Cơ Nhiêu cho dù là không nguyện ý đến mấy, lần này cũng phải toàn lực giúp đỡ mình.
Cùng lúc vơ vét thi thể, những võ giả trước đó trong chiến đấu bị thương, và võ giả tiêu hao tương đối lớn, cũng đều tranh thủ thời gian này xử lý miệng vết thương, hơn nữa phục dụng dược vật khôi phục.
Theo Tra Khố Nhĩ một tiếng ra lệnh, tất cả mọi người không còn nửa điểm dừng lại, đồng loạt xông về phía thông đạo duy nhất của nơi đây, hầu như trong chớp mắt liền đi một cái sạch sẽ.
Vừa rồi nơi đây vẫn còn đang sinh tử chém giết, trong nháy mắt liền khôi phục an tĩnh. Mà loại an tĩnh này lại xấp xỉ kéo dài mười hơi thở, nương theo trong bích chướng từng trận ba động lay động ra, thân ảnh Tả Phong phảng phất như xuất hiện từ hư không, từ "hư không" đi ra, đương nhiên đây cũng là một loại cảm giác sau khi người khác nhìn thấy.
Tả Phong là từ trong bích chướng chui ra, hắn vì để an toàn, cho nên mới lại chờ một lát sau mới từ trong bích chướng đi ra. Mà Hổ Phách và Nghịch Phong hai người, đi theo sát phía sau Tả Phong, từ trong bích chướng đi ra.
Tả Phong sau khi đi ra bích chướng, chuyện thứ nhất chính là toàn lực thi triển niệm lực, hướng về phía ngoài thông đạo kéo dài mà đi. Lại yên lặng đứng xấp xỉ mấy hơi thở sau đó, hắn lúc này mới hướng về phía Hổ Phách và Nghịch Phong ra một thủ thế "an toàn".
Tả Phong sau đó liền cất bước đi về phía vị trí chiến trường trước đó, ánh mắt của hắn trên mặt đất nhanh chóng quét nhìn, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó.