Chương 96 : Truyền Thừa Thú Hồn
Tả Phong khoanh chân ngồi, nhìn ụ đá đối diện mà bó tay, hai tay ôm vai, nghiêng đầu suy tư không ngừng. Rất lâu sau, mắt Tả Phong bỗng lóe sáng, hình như hắn vẫn còn một biện pháp chưa từng thử.
Nghĩ đến đây, Tả Phong có chút thấp thỏm giơ hai tay lên, nhẹ nhàng đặt lên ụ đá, đồng thời chậm rãi nhắm mắt. Khoảnh khắc sau, trong niệm hải của hắn, hai sợi niệm tơ yên lặng lơ lửng khẽ động, một cỗ thần lực điều động niệm lực từ bên trong niệm hải.
Sau lần biến dị thân thể trước, Tả Phong kh��ng thể phát tán niệm lực ra ngoài như trước kia, nhưng chúng lại có thể tự do lưu động trong thân thể. Sự truyền dẫn của niệm lực cực kỳ nhanh chóng, gần như chỉ trong chớp mắt, niệm lực đã chảy tới giữa hai lòng bàn tay hắn.
Giờ phút này, Tả Phong cảm thấy có chút kích động, dù vẫn chưa rõ suy đoán này có hữu dụng hay không, nhưng hắn không kìm được tia rung động trong lòng.
Niệm lực chậm rãi truyền qua hai tay mà ra, dù không thể rời khỏi thân thể, nhưng có thể ngưng tụ ở mép lòng bàn tay. Như vậy có thể khiến niệm lực của hắn tiếp xúc với ụ đá.
Ngay khoảnh khắc niệm lực truyền ra, nó như chìm xuống biển rộng mà biến mất không tăm tích. Một cỗ đau đớn kịch liệt xuất hiện trong não hải Tả Phong, còn mãnh liệt hơn cả dùng đao cắt thịt. Cơn đau này như thấu tim gan, phát ra từ sâu trong linh hồn.
Tả Phong không rõ sự đáng sợ của tình huống này. Niệm lực do ý thức con người sinh ra, tinh th���n bị tổn thương không như thân thể, khó mà tự lành. May mắn nhờ thể chất thay đổi, Tả Phong chỉ miễn cưỡng phát tán một tia niệm lực, chỉ khiến hắn đau đớn kịch liệt, chứ không gây tổn hại không thể bù đắp.
Miễn cưỡng mở mắt, nhìn ụ đá trước mặt không biến hóa, Tả Phong uất ức thở dài. Sau khi thở ra, ngay lúc hắn chuẩn bị hít sâu, ụ đá bỗng chấn động, khiến Tả Phong quên cả hô hấp.
Sự chấn động từ nhỏ bé đến kịch liệt gần như trong chớp mắt, rồi đột nhiên chia năm xẻ bảy. Ngay khoảnh khắc ụ đá phân liệt, một đạo quang cầu màu xanh lam bắn mạnh ra, nháy mắt chìm vào lòng bàn tay Tả Phong, nơi gần quang cầu nhất.
Tả Phong chưa kịp phản ứng, liền thấy trong lòng bàn tay phải có một quang đoàn cấp tốc lao về phía ngực mình, hiển nhiên là quang đoàn vừa bay vào tay.
Tốc độ quang đoàn cực nhanh, Tả Phong sốt ruột nhưng bất lực, chỉ trừng mắt nhìn nó tới ngực mình.
Lúc này, quang đoàn ở ngực Tả Phong tản ra ánh sáng u lam, bồi hồi xoay tròn như đang kiểm tra. Sau một lát, quang đoàn đột nhiên chấn động, như phát hiện mới, liền đổi hướng, đi lên.
Quang đoàn trong nháy mắt đã đến đại não Tả Phong, hắn cảm thấy mình tràn đầy năng lượng màu xanh lam, nhưng sau đó trong đầu truyền đến một cỗ đau đớn kịch liệt, còn mãnh liệt hơn mấy lần so với lúc mất đi tia niệm lực kia.
"A!"
Tả Phong chỉ kịp thảm thiết kêu lên một tiếng, rồi cắm đầu ngã xuống đất, mất tri giác.
Không biết bao lâu, Tả Phong mới chậm rãi mở mắt, mơ màng phân biệt hoàn cảnh xung quanh, rất lâu sau mới thở dài, hiểu rõ mình đang ở đâu.
Hắn không khỏi cảm thán mạng mình khổ cực, kỳ ngộ gần đây đích xác nhiều, chỉ là mỗi lần đều đánh hắn bất tỉnh nhân sự.
Lắc lắc cái đầu còn ngớ người, Tả Phong lập tức nhắm mắt kiểm tra biến hóa của bản thân. Dù suy đoán thứ trong ụ đá không hại mình, nhưng hắn không biết, không thể khẳng định, nên vẫn cẩn thận kiểm tra trước rồi mới xem xét những thứ khác.
Điều làm Tả Phong ngoài ý muốn là, hắn hoàn toàn không có biến hóa nào, tu vi vẫn dừng lại ở cảnh giới Cường Thể kỳ viên mãn, linh khí trong Nạp Hải không tăng không giảm.
Khối nhô lên ở ngực vẫn màu xám đen, xung quanh có mấy góc nhọn hình mầm non vươn dài ra ngoài, nhìn vẫn chán ghét như trước.
Suy tư một chút, Tả Phong chợt nhớ ra mình hôn mê sau khi quang đoàn màu xanh lam tiến vào não, thế là lập tức tập trung lực chú ý vào niệm hải trong não.
Lần quan sát này, Tả Phong chấn kinh phát hiện, năng lượng màu xanh lam tản ra ánh sáng xanh thẳm sâu xa, đang yên lặng lơ lửng trong niệm hải. Tả Phong nhíu mày khi thấy tình huống này.
Bất kể ai, phát hiện sự tồn tại không rõ lai lịch trong thân thể mình, đều sẽ như Tả Phong. Nhưng sau khi quan sát một lát, Tả Phong phát hiện quang đoàn màu xanh lam kia chỉ tản ra ánh sáng màu xanh lam, không có biến hóa nào khác.
Có chút do dự thử dùng niệm lực bao khỏa nó, nhưng tất cả niệm lực đều bị quang đoàn màu xanh lam kia ngăn cản bên ngoài, không thể thẩm thấu dù chỉ một tia. Không có cách nào, Tả Phong lại thử thúc đẩy hai sợi niệm tơ nhỏ bé kia đến gần nó, ngay khi một trong những sợi niệm tơ vừa chạm vào quang đoàn màu xanh lam, một cỗ sóng tinh thần to lớn liền vọt ra.
Cỗ sóng tinh thần này vô cùng mạnh mẽ, Tả Phong gần như ngay khi cảm nhận được, trong tiềm thức liền nắm chặt nắm đấm, cắn chặt răng. Hắn đã chuẩn bị tốt, lại lần nữa bị năng lượng này xung kích đến choáng váng.
Nhưng sự tình không như hắn suy đoán, năng lượng to lớn đó chỉ khuếch tán đến vách ngoài của niệm hải, rồi lại thu về.
Sau đó một đạo sóng tinh thần yếu ớt truyền ra, đây là lần đầu tiên Tả Phong tiếp nhận thông tin tinh thần, nên lúc đầu hắn chỉ đắm chìm trong cảm giác kỳ diệu đó.
Nhưng rất nhanh Tả Phong liền thu liễm tâm thần, toàn tâm toàn ý tiếp nhận thông tin truyền đến, bỗng nhiên Tả Phong tiến vào một cảnh giới kỳ diệu khác.
Một đạo thanh âm già nua, phảng phất vang lên bên tai lại như vang lên trong não.
"Không biết hữu duyên giả là người phương nào, nhưng chúng ta lại vô duyên tương kiến rồi. Những thông tin này đều do ta lưu lại trước khi ý thức tiêu tán, ngươi đã có thể đọc ra đoạn tin nhắn tinh thần này, ngươi nhất định là đã mở ra cái trục lăn lúa mà ta chế tạo rồi, muốn đến cũng là một cường giả đã đạt tới Luyện Thần kỳ."
Trong thanh âm già nua hơi lộ ra một tia mệt mỏi, hơn nữa nghe khẩu âm nói chuyện của hắn có chút kỳ quái, hẳn là khu vực sinh sống cách nơi này cực kỳ xa xôi, thanh âm lại lần nữa vang lên.
"Bản nhân từ nhỏ thiên phú cực tốt lại yêu thích rộng rãi, nửa đời trước hầu như là ở khắp nơi du lịch mà trải qua, từng nghiên cứu luyện dược, sau đó lại mê mẩn luyện khí. Mãi đến có một lần ta du lịch đến một hiểm địa, ở trong đó ngẫu nhiên đạt được một kỳ vật."
"Đúng rồi, kỳ vật đó giờ phút này đang ở trên người của ngươi, chính là khối nhô lên hình giọt nước ở nơi ngực ngươi. Mặc dù trước đó đều chỉ là suy đoán của ta, nhưng ngươi đã có thể nghe được đoạn lời ta lưu lại này, liền chứng minh suy đoán của ta đã thành thật, cũng chứng minh tất cả nỗ lực nửa đời sau của ta đều không phải uổng phí."
Nghe đến đây, Tả Phong đã không thể dùng chấn kinh để miêu tả, bởi vì hắn đã trở nên gần như ngây người, thanh âm kia căn bản không để ý tới tình huống này của Tả Phong, mà tự mình tiếp tục nói.
"Lão phu tên là Ninh Tiêu, kỳ vật ở nơi ngực ngươi ta đặt tên cho nó là Thú Hồn, ta nghĩ trên thế giới này người biết sự tồn tại của nó lác đác không có mấy, vừa khéo ta chính là một trong những người biết nội tình ở trong đó."
Thanh âm già nua trầm mặc một lát, lại tiếp tục nói.
"Trên mảnh đại lục Khôn Huyền này mấy vạn năm trước xuất hiện một con Thần Thú, con Thần Thú này giống như sự tồn tại siêu việt mọi lực lượng. Sau khi nó xuất hiện, từng khiến mảnh đại lục này có một lần lâm vào trong hỗn loạn và hắc ám, mãi đến một ngày nào đó con Thần Thú này bị lực lượng không biết tên đánh chết, còn khối nhô lên ở trong thân thể của ngươi, chính là Thần Thú chi hồn mà ta năm đó tìm thấy."
Tả Phong không khỏi có chút thất thần, thì ra năng lượng kỳ quái trong thân thể mình lại đến từ một con Thần Thú, hơn nữa còn là Thần Thú chi hồn. Còn chưa đợi hắn tiếp tục suy tư, thanh âm già nua lại lần nữa truyền ra.
"Con Thần Thú này bị giết chết, thứ để lại không chỉ là Thú Hồn mà thôi, thân thể của hắn tản mát trên đại lục, liền trở thành ba loại tồn tại cực kỳ cường đại, Yêu Thú, Ma Thú, Hung Thú, một thân tinh huyết của hắn cũng tản mát khắp nơi hóa thành một loại tồn tại khác, Thú Văn và Thú Tinh."
Tả Phong trước đó chỉ nghe nói qua Yêu Thú, hai loại Ma Thú và Hung Thú khác là lần đầu tiên hắn nghe nói. Dù là lần đầu tiên nghe nói, nhưng nghĩ đến sự cường đại của con Yêu Thú đã từng gặp ở Thiên Bình Sơn Mạch, liền có thể suy đoán ra sự khủng bố của hai loại dị thú khác.
"Nửa đời sau của ta thực ra một mực đang nghiên cứu, làm thế nào để kết hợp hồn phách của người và Thú Hồn với nhau. Từ đó đạt được đột phá cuối cùng, từ đó bước vào cái huyền chi hựu huyền..." Lão giả nói đến đây, thanh âm liền im bặt.
Tả Phong nghe đến đây dù cảm thấy có chút nghi hoặc, nhưng cũng không thể không khâm phục vì ý tưởng tuyệt vời của lão giả này, nhưng lời nói sau đó của lão giả liền khiến sắc mặt Tả Phong hơi trầm xuống.
"Ta từng nhiều lần tiến hành thử nghiệm, nhưng đều lấy thất bại mà kết thúc. Mặc dù năng lực của Thú Hồn này cường đại, nhưng ta từng dùng hồn của những Yêu Thú và Ma Thú khác cùng với một số cừu gia của ta làm nhiều lần thí nghiệm, nhưng kết quả là cừu gia của ta từng người một đều biến mất khỏi trên thế giới này."
Tả Phong nghe đến đây, hầu như có loại xúc động muốn đánh bẹp lão giả này. Nhưng lão giả này hiển nhiên đã không tồn tại, cho dù lời hắn nói ra cũng như lẩm bẩm tự nói, hiển nhiên trong đó đã không còn ý thức của hắn lưu lại.
"Đoàn đồ vật mà ta lưu lại này, là ta đem linh hồn của mình luyện hóa thành hình thái Thú Hồn để bảo tồn lại, vốn dĩ hi vọng có thể kết hợp cùng một chỗ với nó. Nhưng ta lại gặp phải một cừu gia cường đại tập kích, mặc dù ta dùng hết thủ đoạn trốn thoát ra. Nhưng cuối cùng cũng không còn năng lực để hai cái này kết hợp lẫn nhau, cho nên lưu lại những thứ này chờ đợi người đời sau hoàn thành tâm nguyện chưa xong của ta."
Nghe đến đây, Tả Phong cũng bị sự ảm đạm khi nguyện vọng của lão giả không thể đạt thành lây nhiễm, không kìm lòng nổi thở dài một hơi.
"Cừu gia của ta tên là Linh Nghiệt, ngươi đã nhận được truyền thừa của ta, xin nhất định giúp ta báo mối thù lớn này."
"Báo thù, cừu gia của ngươi hẳn là đều cùng ngươi ở cùng một niên đại, bây giờ e rằng ngay cả thi cốt cũng đã hóa thành bụi đất rồi, ta đi đâu để báo thù cho ngươi?"
Tả Phong có chút xấu hổ trong lòng âm thầm nghĩ tới, chủ nhân của thanh âm kia dường như có thể nghe thấy lời của Tả Phong vậy, chậm rãi mở miệng tiếp tục nói.
"Tu vi đã đạt tới cảnh giới của chúng ta, sớm đã siêu việt hạn chế của nhục thể thông thường, cho dù bỏ mình, chỉ cần thần hồn bất diệt liền có thể mượn thân thể mà sống lại. Mặc dù những yêu cầu ��ó cực kỳ hà khắc, nhưng ta nghĩ nếu như thay đổi thành hắn nhất định có thể sống sót."
Nghe đến đây Tả Phong không khỏi âm thầm kinh hãi, đồng thời cũng nghĩ đến một sự tình cực kỳ đáng sợ.