Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1007: Bãi đỗ xe dưới lòng đất(2)
Trương Vĩ giọng điệu hài hước nói.
- Cái tên khốn nạn nhà anh, tôi đó nói là tôi không có ghi âm rồi.
Mộ Dung Huyên cứng miệng nói.
- Được thôi, nếu như cô đã không bằng lòng nói, vậy tôi sẽ cởi hết quần áo của cô ra, đến lúc đó thiết bị ghi âm sẽ tự nhiên lộ ra thôi.
Trương Vĩ dùng giọng điệu uy hiếp nói. – Anh dám…Anh đừng có mà làm loạn.
Mộ Dung Huyên mang theo giọng điệu sợ hãi nói.
Đúng lúc đang nói thì Mộ Dung Huyên cảm thấy váy của mình đang bị Trương Vĩ dùng tay phải vén lên, quần lót màu da vô cùng sexy, phác hoạ ra những đường nét vô cùng tinh tế.
- Anh mau buông tôi ra, tôi nói cho anh là được chứ gì.
Mộ Dung Huyên triệt để bị doạ, dùng giọng điệu khẩn cầu nói:
- Tôi dùng điện thoại để ghi âm, chính là để trong túi da bên người.
- A, để tôi tìm xem.
Nhìn thấy Mộ Dung Huyên cuối cùng cũng chịu nói ra, Trương Vĩ lục lọi túi da bên cạnh, cuối cùng tìm được một cái điện thoại di động màu trắng, điện thoại quả nhiên vẫn đang ở trạng thái ghi âm.
Trương Vĩ xoá bỏ văn kiện ghi âm trong điện thoại di động, sau đó cài đặt lại di động, như thế mới bỏ lại vào trong túi da của Mộ Dung Huyên, cười nói:
- Hoá ra là thiết bị ghi âm của cô để ở trong túi da, xem ra tôi vẫn thật sự là không làm kẻ trộm được rồi, tìm cả nửa ngày cũng không tìm ra đúng
chổ.
- Cái tên khốn nạn nhà anh, điện thoại đã bị anh lấy đi rồi, còn không mau thả tôi ra.
Mộ Dung Huyên lên tiếng mắng một câu..
Mộ Dung Huyên mới không tin mấy lời quỷ của Trương Vĩ, Trương Vĩ nếu đã đoán ra được cô ghi âm, thì làm sao có thế không đoán ra được thiết bị ghi âm dê giấu nhất ở đâu chứ, ngược lại còn sờ vào những vị trí nhạy cảm trên người cô, rõ ràng là muốn chiếm tiện nghi của cô.
- Cô giải thích cho tôi ý nghĩa của từ khốn nạn đi, tôi không hiểu quá rõ cách diễn đạt này.
Trương Vĩ cười lạnh một tiếng, nghiêng người về một bên, đè vào Mộ Dung Huyên.
Mộ Dung Huyên cả người dán vào ô tô, cặp mông cao cao vềnh lên, ngay lúc dán lên trên người Trương Vĩ liền cảm thấy có vật lạ nhô lên, giống như khúc gỗ chọc vào mông.
- Anh mau buông tôi ra, anh rốt cuộc là muốn làm gì hả?
Mộ Dung Huyên có chút sợ hãi hỏi.
- Tôi không muốn làm gì cả, chỉ hy vọng sau này cô đối với tối khách khí chút, nếu không thì đừng trách tôi không khách khí với cô.
Trương Vĩ nói. – Tôi đồng ý là được chứ gì, mau buông tôi ra đi.
Mộ Dung Huyên trong lòng triệt để sợ hãi, ở trong cái hầm gửi xe tối thui dưới lòng đất này, vạn nhất Trương Vĩ có suy nghĩ không đứng đắn gì, cô không phải là sẽ bị ức hiếp hay sao.
- Bộp
Trương Vĩ giơ cao tay phải lên, hung hăng vô mạnh vào mông Mộ Dung Huyên, sau đó buông hai cánh ta cô ra, nói:
- Nhớ kỹ lời cô nói đấy, còn dám tới chọc ghẹo tôi nữa thì tôi sẽ không dễ dàng buông tha cho cô đâu.
- Anh… Sau khi được Trương Vĩ buông tay ra, Mộ Dung Huyên vội vàng xoay người lại hung dữ nhìn Trương Vĩ phía trước mặt, hận không thế cắn chết Trương Vĩ.
- Sao hả? Nếu như có còn chơi chưa đủ thì tôi có thế tiếp tục chơi cùng cô.
Nhìn thấy Mộ Dung Huyên lườm mình chồng chọc, còn phát ra tiếng nghiến răng kèn kẹt, Trương Vĩ lộ ra ánh mắt khiêu khích, hỏi.
- Anh….
Tuy rằng trong lòng Mộ Dung Huyên hận không thế lăng trì tùng xẻo Trương Vĩ, thế nhưng nghĩ đến cảnh ngộ của mình ban nãy, cô lại không dám có hành động gì khác, chỉ có thế dùng đôi mắt đỏ ngầu lườm đối phương.
- Nếu như cô không còn có chuyện gì nữa, tôi cáo từ trước đây, tạm biệt.
Trương Vĩ nhướn mày, sau đó quay người bước vào ghế lái xe, chuẩn bị khởi động xe rời đi.
Nhìn thấy Trương Vĩ bước vào trong ghế lái xe, Mộ Dung Huyên ngược lại thở hắt ra một hơi, lá gan cũng lớn lên không kém, nhấc chân của mình lên hung hăng đá vào xe một cái.
- Cái tên khốn nạn nhà anh, anh sẽ không được chết tốt đẹp đâu. Anh lại dám…. phi lễ với tôi.
Mộ Dung Huyên căm hận nghiến răng kèn kẹt, đây là lần đầu tiên bị người ta phi lễ như vậy, vừa thẹn vừa giận, vừa cảm thấy có chút ngại ngùng, ba chữ phía sau chỉ có thế nói nhỏ một mình mình mới có thế nghe thấy. .
Đối với sự chửi rủa của Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ căn bản không để tâm đến, Vệ Khang và Công ty vật liệu xây dựng Kinh Thành cấu kết với nhau, nâng cao giá để biến thủ tiền của công ty,
căn bản không thế đáp ứng đối phương. 8 Dù sao cũng đã đắc tội với Mộ Dung Huyên,
còn không bằng giáo huấn Mộ Dung Huyên một trận thật nghiêm khắc, để cô ta sau này gặp mình phải ngoan ngoãn chút, nếu không, đối phương chắc chắn sẽ không buông xuôi.
Vả lại, Mộ Dung Huyên nếu đã dám âm thầm ghi âm, cái này đã nằm trong định liệu của Trương Vĩ, giả dụ ban nãy bản thân nói ra những điều không nên nói, rất có khả năng bị giống như Vệ Khang, bị cái thóp này ép chết.
Đến lúc đó, Mộ Dung Huyên khẳng định sẽ mượn cớ để đưa ra yêu cầu vô lý, thậm chí có khả năng dùng chuyện này để uy hiếp hắn, cái này thì Trương Vĩ bất luận thế nào cũng không thế chịu nổi.
- Trương Vĩ, anh đừng cho rằng chiếm được tiện nghi của tôi thì có thế nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật, tôi nhất định sẽ không bỏ qua cho anh đâu. Mộ Dung Huyên vỗ mạnh vào cửa kính cạnh xe nói.
Nhìn thấy Mộ Dung Huyên đang uy hiếp bên cạnh, Trường Vĩ hạ cửa xe xuống, hỏi:
- Vậy cô muốn làm thế nào? Trương Vĩ không lập tức rời đi, ngược lại lại hạ cửa kính xe ô tô xuống, dùng ánh mắt sắc bén nhìn Mộ Dung Huyên, làm cho Mộ Dung Huyên có chút khẩn trương, mạnh miệng nói:
- Tôi sẽ đem chuyện ngày hôm nay nói cho Dao Dao biết, để cho cô ấy biết bộ mặt thật của cái kẻ đồi bại như anh.