Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1008: Mâu thuẫn (1)
Sau khi nghe thấy lời uy hiếp của Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ
lười chẳng buồn quan tâm kéo cửa xe lên, sau đó khởi động xe
khỏi chỗ đậu xe rời
- Cái tên gia hoả này làm dám ơ hờ không quan tâm, lẽ nào hắn thật sự không sợ Dao Dao biết chuyện này hay sao?
Mộ Dung Huyên có chút nghi hoặc lẩm bẩm..
Trong lúc Mộ Dung Huyện đang lý giải, hai bên yêu nhau không thế nào chấp nhận được việc lừa dối và thay lòng, nếu như đổi lại là Mộ Dung Huyên, một khi để cô biết được bạn trai thay lòng, hoặc đi chòng ghẹo người con gái khác, cô nhất định sẽ làm cho rõ và chia tay luôn bạn trai của mình.
Mà nhìn thái độ ban nãy của Trương Vĩ, rõ ràng là chẳng hề sợ Lý Mông Dao biết chuyện này, vậy thì quan hệ giữa hai người thực là đáng ngờ, Mộ Dung Huyên không nhịn được mà âm thầm than thở một tiếng, nói:
- Lẽ nào, mối quan hệ giữa Trương Vĩ và Dao Dạo giống như mình và Vệ Khang hồi đó, chẳng qua chỉ là giả vờ qua lại.
Kỳ thực, mối quan hệ giữa Trương Vĩ và Lý Mông Dao không sâu đậm, nhưng cũng không giống như Mộ Dung Huyên nghĩ, Lý Mông Dao hai người không hề giả vờ qua lại, nếu không Lý Mông Dao cũng không cho phép Trương Vĩ có hành vi động tay động chân với cô.
Chỉ có điều, tính cách của Lý Mông Dao quá lạnh nhạt, cô tuy rằng cũng tính là đang qua lại với Trương Vĩ, nhưng tiến độ của hai người vô cùng chậm chạp, khiến cho Trương Vĩ trong lòng thập
Căn cứ vào sự hiểu biết và kinh nghiệm của Trương Vĩ, ở cái xã hội đương thời có phần nông nổi này, nam nữ bạn bè cùng qua lại,bình thường
trong một tháng đều có thế phát triển đến quan hệ – sống chung.
Thế nhưng, trong thời gian Trương Vĩ và Lý Mông Dao qua lại, tốc độ phát triển quả thực chậm chạp đến dị thường, quan hệ thân thiết của Trương Vĩ và Lý Mông Dao nhiều nhất chỉ là ôm eo, hôn má, còn cách việc sống chung mười vạn tám ngàn dặm.
Mà trò chơi tình ái này vốn dĩ rất yếu ớt, đừng nói là dùng nhìn ra được cả dự định trong lòng, rất có khả năng đến ngay cả bản thân Lý Mông Dao cũng không thật sự biết được cách nghĩ của mình,
mà chuyện trong chốc lát kích động Lý Mông Dao cũng chưa hẳn đã không phải là một chuyện tốt.
Chí ít, căn cứ vào phản ứng của Lý Mông Dao, Trương Vĩ có thế phán đoán ra được cách nghĩ của cô, từ đó tiến thêm một bước hành động, thông qua
ma sát và chia rẽ nhỏ này, ngược lại có thế khiến cho quan hệ hai bên càng thêm chặt chẽ.
Bên trong phòng lắp đặt điều hoà trung tâm, nhiệt độ trong phòng vô cùng ấm áp, Trương Vĩ cởi áo khoác ngoài, chỉ mặc độc một chiếc áo sơ mi màu trắng, bước về phía phòng ăn.
Sau khi Trương Vĩ bước vào trong phòng ăn, mùi thức ăn càng ngào ngạt, khiến cho Trương Vĩ không nhịn được cảm thấy ngón trỏ động đậy, hướng về phía phòng bép muốn xem xem là món gì
ngon.
Trương Vĩ vừa bước vào phòng bếp liền nhìn thấy Trương Kỳ thân ảnh mỹ lệ, đang nấu đồ ăn
trong phòng bếp, chỉ thấy cô đang quay lưng lại với 3 Trương Vĩ, bày ra tư thế vô cùng hấp dẫn.
Trương Kỳ trên người mặc một chiếc áo phông màu xanh sáng, lộ rõ vòng eo nhỏ mảnh, phía dưới mặc một chiếc quần soóc ngắn, thắt lưng buộc một chiếc tạp dề, đôi chân thon dài lộ ra trong không khí.
Dường như đã cảm nhận được sự tồn tại của Trương Vĩ, Trương Kỳ bỏ cái thìa gỗ trong tay xuống, quay người lại nhìn về phía sau, phát hiện Trương Vĩ đang nhìn chằm chằm vào cơ thế mình.
- Đừng có nhìn loạn như thế, dọn bộ đồ ăn ra đi, rất nhanh là có thế ăn cơm rồi. Trương Kỳ chớp đôi mắt mỹ lệ, nhìn Trương Vĩ nói.
- A, Em làm món gì ngon thế? Trương Vĩ cười hỏi.
-Lát nữa là anh sẽ biết thôi, ra ngoài trước đi, đừng làm loạn ở đây nữa.
Trương Kỳ thúc giục, nói. – Ân
Trương Vĩ nhẹ đáp một cầu, hắn căn bản không phải là một người chịu khó, cũng không giúp được gì ở phòng bếp, quay người hướng ra ngoài đi về phía phòng ăn.
Trương Vĩ ngồi ở phòng ăn phía ngoài, rót cho mình một chén rượu vang, sau đó xem lướt qua tin tức trên điện thoại, qua mấy phút sau, Trương Kỳ mới đem đồ ăn tối vào phòng ăn.
- Cá sốt chua ngọt, canh sườn om củ sen, cà tím chiên, dăm bông… Trương Vĩ nhìn thấy mấy món này, mặt lộ ra vẻ tươi cười, nói:
- Xem ra mùi vị cũng không tồi nha.
- Đương nhiên thế rồi, cũng không xem xem là õ ai làm.
Trương Kỳ ngẩng chiếc cằm trắng như tuyết lên, õ vẻ mặt kiêu ngạo nói.
- Đúng rồi, em trong chốc lát làm ra nhiều đồ ăn thế này, chiều nay không phải đi làm sao?
Trương Vĩ cười hỏi. – Haiz, con người anh thật là đáng ghét.
Trương Kỳ với một bát cơm đưa đến trước mặt Trương Vĩ, thở dài một tiếng nói.
- Hai ngày trước em làm đồ ăn ít đi, anh nói em lười biếng, ngược đãi anh. Hai ngày nay em làm đồ ăn nhiều lên thì anh lại nghi ngờ em tan làm sớm.
- Em xem em hiểu lầm anh rồi, anh đây không phải là đang quan tâm em sao?
Trương Vĩ cười mỉa một tiếng, nói.
- Anh đúng là tên nhà tư bản đại gian ác, hận không thế chở em ra làm hai nửa dùng, vừa muốn em ở lại công ty làm việc lâu hơn, vừa muốn em về nhà sớm hầu hạ anh.
Trương Kỳ không bằng lòng nói. – Haiz… Trương Vĩ thở dài một tiếng, giải thích:
- Kỳ Kỳ, em đúng là nói oan cho anh rồi, anh cũng là thuận miệng mà hỏi vậy thôi chứ không có ý gì khác cả.
- Có ý gì khác hay không trong lòng anh tự rõ nhất. Trương Kỳ tức giận nói, lộ ra bộ dạng tôi đã sớm hiểu rõ anh rồi.
- Đúng rồi, hai ngày gần đây công ty thế nào? Có chuyện gì cần phải báo cáo với anh không?