Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1029: Mất tích (2)

Trương Kỳ lộ ra vẻ mặt dứt khoát, lại nhìn Trương Vĩ ở bên cạnh, nói:

- Tối qua vất vả cho anh rồi, anh cứ về nhà trước 5 đi, em tự lái xem đi tìm mẹ em là được rồi.

- Kỳ Kỳ, nếu như em để bản thân mình mệt mỏi quá rồi, cứ cho là tìm thấy mẹ em thì cũng không thể nào có sức mà chăm sóc bà được.

Trương Vĩ khuyên nhủ.

- Nhưng mà mẹ em bây giờ còn chưa biết đang đâu, em làm sao có thể dễ dàng từ bỏ tìm kiếm như thế được.

Trương Kỳ cắn cắn môi nói.

- Thế này đi, anh bảo đồng nghiệp ở công ty giúp em tìm kiếm, tuỳ tiện kêu ra mười người tám người, chí ít có thể nhanh hơn hai người chúng ta, sau đó lại đến đồn công an thăm hỏi một chút, để cho bọn họ giúp chúng ta tìm kiếm.

Trương Vĩ nói.

- Cám ơn anh.

Sau khi nghe thấy lời Trương Vĩ nói, Trương Kỳ mặt lộ ra vẻ cảm kích, nói:

- Mẹ em mất tích vẫn chưa được 24 tiếng, đồn công an có thụ lý chuyện này không?

- Không sao, anh có quen biết ở đồn công an, có lẽ có thể châm chước một chút, có lẽ vẫn còn chứng cứ trên mảnh giấy.

- Được ạ, cảm ơn anh nhiều lắm.

Trương Kỳ đan hai tay trước ngực, gương mặt xinh đẹp lộ ra nét cườnetsty có thể phát động lực lượng đi tìm kiếm, tự nhiên so với hai người họ sẽ nhanh hơn.

- Cám ơn anh thì không cần đầu, có điều bây giờ em phải nghe lời anh nói, ngoan ngoãn quay về ẽ nhà nghỉ ngơi đi.

Trương Vĩ không còn nghi ngờ gì nữa, nói.

- Được rồi, em nghe lời anh là được rồi.

Trương Kỳ khẽ gật đầu, ngoan ngoãn đáp một tiếng, nói.

- Ân, em gọi điện thoại cho ba mẹ anh đi, xem xem mẹ em có quay về Bảo Thành không, mẹ em cả đời này đều không ra khỏi Ký Châu, không thể đi xa được.

Trương Vĩ an ủi.

- Ha, rõ ràng là an ủi người khác, sao mà từ miệng anh nói ra lại khiến cho người ta cảm thấy kỳ quái như thế chứ.

Tuy rằng Trương Kỳ quở trách nhưng đã được Trương Vĩ an ủi rồi, trong lòng cũng thả lỏng không ít.

Mười hai giờ trưa, bên trong phòng ăn của nhà hàng Kim Dung Nhai Thiên, có ba người đàn ông mặc âu phục đang ngồi đó, người đàn ông ở giữa ôn văn nhĩ nhã, mặt trăng quá độ, trên mặt còn mang theo nét cười nhè nhẹ, làm cho người khác cảm thấy không doạ mà sợ.

Người đàn ông ngồi phía bên trái là một người đàn ông tiêu chuẩn mẫu mực, mặc một thân tây phục màu đen mới tinh, vóc người cao lớn, ngũ quan cân đối, chính là tổng giám đốc Uông Thần Vũ của công ty đất đại Hoa Dương.

Mà người đàn ông bên phải tuổi tác cũng xấp xỉ Uông Thần Vũ, chính là phó tổng thị trường Trình Chí Viễn của công ty đất đai Hoa Dương.

- Tổng tài, tôi kính ngài một ly.

Uông Thần Vũ đứng lên, mặt lộ ra vẻ nịnh nọt, nói.

- Tiểu Uông, không cần khách khí đâu, ngôi đi,

Trương Vĩ

6 ngồi đi.

8 Người đàn ông được gọi là tổng tài xua xua tay, 2 thập phần khách khí nói.

Ngọc

Người đàn ông được gọi là tổng tài này chính là = tổng tài khu vực trung tâm của tập đoàn Hồng

Đinh, Lưu Quảng Vĩ, cũng có thể nói là cấp trên của Uông Thần Vũ, nếu không, cũng không cần hai nhân vật cao cấp của công ty đất đai Hoa Dương phải tiếp đón.

. – Tổng tài, tôi đã sớm muốn mời ngài ăn cơm rồi, nhưng ngài cả ngày bận rộn không ngừng, công việc quá bận rộn, cho nên mượn cơ hội này tôi mới

muốn mời ngài hai ly.

Uông Thần Vũ nói.

- Tiểu Uông, anh nói đúng lắm, tôi cũng đã sớm muốn nói chuyện với anh rồi.

Lưu Quảng Vĩ nói.

- Ai da, vậy thì quá tốt rồi, không quan tâm ngài nói gì tôi đều kính cẩn lắng nghe hết.

Uông Thần Vũ cười nói.

- Ha ha.

Sau khi nghe thấy Uông Thần Vũ nói, Lưu Quảng Vĩ cười ha ha, sau đó nói:

- Uông tổng, không phải công ty các anh gần đây ở khu Triệu có một hạng mục đất đai mới sao? Bây giờ phát triển đến giai đoạn nào rồi?

- Hạng mục đó vừa mới bắt đầu, hiện tại vẫn chưa chính thức thi công.

Nghe thấy vấn đề mà Lưu Quảng Vĩ hỏi, Uông Thần Vũ ngẩn ra một lát, tuy rằng không biết ý đối phương là gì nhưng vẫn cứ trả lời thành thực.

- A, là như vậy sao.

Lưu Quảng Vĩ đáp một tiếng, tay phải xoay xoay ly trà, nói:

- Tôi có một người bạn cũng là trong nghề xây 8 dựng, muốn để tôi giúp anh ấy tìm một hạng mục, Z tôi cũng ngại không từ chối được, anh xem. . .

- Sau khi nghe thấy lời Lưu Quảng Vĩ nói, Uông 2 Thần Vũ có chút kích động muốn khóc, trách nào

Lưu Quảng Vĩ lại chủ động mời cơm, hoá ra quả nhiên không có chuyện tốt gì mà.

Người mà Lưu Quảng Vĩ giới thiệu tới công ty, nếu như dựa theo quy tắc mà làm việc thì còn tốt, nếu không đối phương lại dựa vào uy thế của Lưu Quảng Vĩ mà cố ý nâng cao giá cả công trình, vậy chẳng phải là tổn hại đến lợi ích của công ty đất đai

Hoa Dương hay sao.

Đổi sang cách nói khác, đây là nước một tổ tông về nhà, Uông Thần Vũ tất nhiên không đồng ý rồi.

- Khụ. . .

Nhìn thấy Uông Thần Vũ chần chừ mãi không nói, Lưu Quảng Vĩ nghiêm sắc mặt, nói:

- Uông tổng, sao mà mãi không nói gì thế, có phải là tôi làm khó cho anh rồi không?

- Sao có thể chứ? Có thể chia sẻ cùng với lãnh đạo, đó cũng là vinh hạnh của tôi.

Uông Thần Vũ cười ha ha, tuy rằng trong lòng vô cùng không nguyện ý nhưng cũng không dễ từ chối thẳng thắn, lại chấn chừ một lát, trong lòng về ra một kế sách, nói:

- Tổng tài, không giấu gì ngài, ngiệm vụ và việc

bộ phân công trình hiện tại đều do phó tổng bộ phận công trình phụ trách, tôi thật sự là không thể xen vào chút nào cả.

- Phó tổng của bộ phận công trình? Con trai của phó tổng tài Trương!

Lưu Quảng Vĩ khẽ nhíu mày, nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free