Phòng Thuật (Dịch) - Chương 1108: Đêm trăng mông lung (2)
sấp trên giường, như vậy miễn cho hai người xấu hổ bốn mắt nhìn nhau.
Trong miệng Tô Phỉ phát ra một tiếng thở gấp kịch liệt, cảm nhận được Trương Vĩ tập kích từ phía sau, theo bản năng khép hai chân mình lại, thế nhưng vẫn không giãy dụa kịch liệt.
Sau khi thấy loại thái độ này của Tô Phỉ, Trương Vĩ nở một nụ cười, sau đó hạ thân trầm xuống, cố sức đẩy một cái, nhất thơi hai người hoàn toàn hòa làm một thể, trong miệng Tô Phỉ phát ra một tiếng rên rỉ dụ người.
Ngay trong nháy mắt hai người hòa làm một thể, Tô Phỉ liền đình chỉ giãy dụa và chống cự, cảm giác được lấp đầy mãnh liệt trong cơ thể khiến cho cả người Tô Phỉ như bị điện giật, trong miệng phát ra một tiếng rên rỉ say lòng người.
Nhất thời, trong phòng ngủ tràn đầy không khí khác thường, tiếng va đập của cơ thể, tiếp rên rỉ của nữ nhân, quanh quẩn vang vọng trong phòng ngủ…
Sáng sớm, một luồng ánh sáng mặt trời chiếu vào phòng ngủ, Trương Vĩ chậm rãi mở hai mắt ra, cúi đầu thấy Tô Phỉ ghé vào trên người mình, thân thể mềm mại hiện lên sáng bóng, mê người không khỏi lại nhớ đến đêm qua điên cuồng.
Trương Vĩ vuốt ve gò má của Tô Phỉ một chút, sau đó dọc theo bộ ngực đầy đặn, xoa kéo dài xuống thân dưới, cuối cùng tay phải đặt trên kiều đồn đây đà của Tô Phỉ.
Bởi vì Tô Phỉ vận động thời gian dài cho nên bờ 6 mông rất săn chắc, rất tròn, no đủ, xúc cảm mười 2 phần khiến cho Trương Vĩ yêu thích không buông a tay cả tối hôm qua, muốn ngừng mà không ngừng – được, bây giờ liền không nhịn được dùng sức bấm
một cái.
-
A..
Cảm thụ được Trương Vĩ tập kích phía sau, Tô Phỉ bị giật mình tỉnh giấc từ trong mơ màng, mở cặp mắt mông lung buồn ngủ ra, bấm một cái trên cánh tay Trương Vĩ, nghiến nghiến răng mèo, uy hiếp nói:
- Đồ đáng ghét chết dẫm, anh còn dám bóp mông em, em liền cắn đứt thứ đồ bên dưới của anh.
- Phỉ Phỉ, em tỉnh rồi.
Trương Vĩ xoay xoay tay phải của mình, xoa nắn bờ mông của Tô Phỉ, hỏi:
- Sao em lại ngủ trong phòng của Kỳ Kỳ?
- Đèn ngủ phòng em bị hỏng cho nên đến phòng của Kỳ Kỳ ngủ, ai ngờ ngủ quên đến nửa đêm, trong phòng lại có một đại sắc lang chạy vào.
Tô Phỉ nhỏ giọng thầm thì một câu nói.
A, vậy em biết là anh vì sao lúc đó không
nói?
- Hứ, được tiện nghi còn khoe mẽ, rõ rành là anh chiếm tiện nghi của em, bây giờ lại còn đòi chất vấn em?
Tô Phỉ mở miệng anh đào nhỏ nhắn, cắn vào ngực Trương Vĩ một cái, nói:
- Ha hả, anh ngược lại không có ý đó, chỉ là anh vẫn cho rằng em không có hứng thú đối với đàn ông. Trương Vĩ vuốt ve thân thể thon thả của Tô Phỉ, nói.
- Anh nói cái gì? Làm sao anh biết em…
Lúc nghe Trương Vĩ nói, Tô Phỉ lộ ra một tia sẻ mặt, tựa hồ so với chuyện hai người phát sinh quan hệ càng khiến cho Tô Phỉ cảm thấy giật mình ngoài
- Trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, a ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, em chưa nghe
- nói qua sao? . Trương Vĩ nói.
- Nếu anh biết em không thích đàn ông, vậy sao hôm qua anh còn dám xâm phạm em? Anh quả thực là tên khốn khiếp!
Tô Phỉ trừng mắt nhìn Trương Vĩ, trách cứ.
- Tô Phỉ, anh thấy em cũng không ghét anh, hơn nữa tối qua cũng không cự tuyệt, không biết là có phải đã thích anh rồi không?
- Hứ, anh đừng tưởng bở, không phải anh cũng biết em không thích đàn ông sao?
Tô Phỉ ngoảnh mặt sang một bên, hừ khẽ một tiếng nói.
- Vậy sao em lại quan hệ với anh? Trương Vĩ hỏi.
- Hừ, có gì đâu, nữ nhân cũng có nhu cầu, hơn nữa tối hôm qua em uống rượu, sau đó anh liền tập kích em từ sau lưng, để anh chiếm tiện nghi
chứ sao.
Tô Phỉ kéo chăn mỏng cho người, từ trên người Trương Vĩ ngồi dậy, nói.
- Kỳ thật, anh thấy em làm nữ nhân rất tốt, ở cùng nam nhân cũng là một lựa chọn tốt.
Trương Vĩ sở đùi đẹp của Tô Phỉ một cái, nói.
- Bớt tưởng bở đi, đừng cho là anh và em xảy ra quan hệ thì em sẽ cần anh. Đêm qua cùng anh cũng bất quá chỉ là thứ một thứ đồ mới mẻ mà thôi.
Tô Phỉ hất hất chiếc cằm trắng trẻo, hờn dôi nói một câu:
- So với đàn ông, em vẫn thích nữ nhân hơn một chút.
Lúc nghe được Tô Phỉ nói, Trương Vĩ cũng là cảm thấy không còn gì để nói. Bất quá Tô Phỉ cũng
Hoa Dương đi làm.
Lúc đi tới công ty Hoa Dương, Trương Vĩ liền mở một cuộc hội nghị cấp cao, nói về tình trạng của công ty Hoa Dương sắp tới một chút. Các phương diện của công ty đều đã đưa vào hoạt động ngay ngắn rõ ràng thật ra khiến cho Trương Vĩ tiết kiệm được không ít chuyện.
Đương nhiên, Trương Vĩ vừa lên chức thời gian không lâu, liền có thể nhận được sự ủng hộ của mọi người cũng không phải là do tất cả mọi người đều hết sức ủng hộ hắn mà bởi vì thể lực sau lưng và chỗ dựa vững chắc của Trương Vĩ.
Bất luận là tổng giám đốc khu vực trung bộ Lưu Nghiễm Vĩ hay là phó tổng giám đốc Trương Bình Hoa đều là người có lực ủng hộ Trương Vĩ. Chức vụ tổng giám đốc của Trương Vĩ vững như Thái Sơn, đương nhiên sẽ không có người nào khiêu chiến uy nghiêm của Trương Vĩ.
Hai ngày trước Trương Khôn Trung và Trương Bình Sinh đã nói qua, trước mắt Trương Bình Sinh bắt đầu liên hệ với các cổ đông trung lập, tuy rằng Trương Khôn Trung có khuynh hướng muốn liên hệ với Phùng gia, thế nhưng Trương Bình Sinh lại liên lạc với Tạ gia đầu tiên.