Phòng Thuật (Dịch) - Chương 124: Chủ động đến thăm (2)
- Quan hệ bạn bè nhưng có rất nhiều lọai nha, là bình thường hay là thân mật ?
Cô gái hơi mập không chịu buông tha cất tiếng hỏi.
- Các người thử đoán xem?
Trương Vĩ nhìn gương mặt ánh mắt mong chờ của mọi người chung quanh, không khỏi có ý đùa, cười một tiếng nói:
- Nhưng mà nếu đoán đúng, tôi cũng không có phần thưởng.
- Trương tiên sinh, tôi có xem buổi lễ khai trương, Mộ Dung quản lí chỉ cùng một mình người khiêu vũ, hai người các ngươi có phải là … quan hệ nam nữ hay không?
Một người thân hình cao lớn, hình thế mỏng manh, là một thanh niên tướng mạo ưu tú, đi lên trước tới hỏi.
- Tôi cùng Mộ Dung Huyên quan hệ thế nào trước không nói, ta xem anh đối với quản lí các ngươi thật để ý hay sao? Chuyện lâu như vậy rồi cậu cũng nhớ? Không phải cậu thích cô ấy rồi chứ!
Trương Vĩ cười nói.
- Trương tiên sinh, ngài chớ nói lung tung, tôi… Tôi không có…
Thanh niên dường như bị Trương Vĩ phơi bày tâm tư, sắc mặt đỏ lên, nhăn nhó nói.
- Vậy à, nói như vậy anh không thích Mộ Dung Huyên, chê cô ta không đẹp, lại còn tính khí hỉ nộ vô thường?
Trương Vĩ hỏi tới.
- Làm sao biết chứ? Quản lí lớn lên đã là nữ nhân xinh đẹp nhất rồi, hơn nữa cô ta giọng nói rất dễ nghe, chưa từng nổi giận với chúng tôi.
Thanh niên vội vàng phản bác.
- Trương tiên sinh, ngài đừng hỏi kẻ lỗ mãng này nữa, hắn chính là thích Mộ Dung quản lí, đó cũng là một kẻ nóng tính!
Cô gái hình thế hơi mập kia, đem nam nhân chen để qua một bên, trực tiếp không để đối phương lựa chọn, nhìn Trương Vĩ hỏi:
- Vậy người cùng Mộ Dung quản lí, cuối cùng là quan hệ gì chứ?
Nghe được cô gái lần nữa ép hỏi, Trương Vĩ thật là có chút gánh không được, vừa mới chuẩn bị đem sự tình nói rõ, nói cho chính bọn họ biết mình cùng Mộ Dung Huyên chỉ là bạn bè bình thường, còn chưa kịp lên tiếng, đã bị tiếng của ai đó cắt đứt.
- Các người đều ở nơi này làm gì chứ? Náo nhiệt như vậy, cũng nên nói cho ta nghe một chút chứ!
Mộ Dung Huyên lặng yên không tiếng động đi tới phía sau lưng mọi người, bất thình lình lên tiếng hỏi.
Mộ Dung Huyên nghe được Lưu Lệ nói Trương Vĩ đến tìm mình, ngay từ đầu còn có chút không muốn thấy hắn, nhưng mà lại sợ Trương Vĩ không chịu đi, liền chuẩn bị tự mình ra đuổi hắn đi, không nghĩ tới lại thấy được một đám nhân viên vây quanh Trương Vĩ, lập tức, khiến cho trong lòng nàng có một dự cảm xấu.
- Nhân viên của cô đều rất nhiệt tình, thế nên tôi chỉ nói chuyện phiếm đôi câu.
Trương Vĩ quay đầu nhìn lại, là Mộ Dung Huyên tới rồi, mọi người cố tỏ ra tươi cười nói.
- Đang giờ làm việc, ngươi không ở công ty của mình làm việc, chạy đến nơi này làm gì? Còn quấy rầy các nhân viên làm việc!
Mộ Dung Huyên lông mày vừa nhíu, trừng Trương Vĩ một cái, nói.
Mộ Dung Huyên câu nói này có thế nói là một lời hai nghĩa, cho dù là chỉ trích Trương Vĩ đến, lại đang báo cho nhân viên quay lại công việc của mình, mà còn các công nhân viên thấy được gương mặt xinh đẹp của Mộ Dung Huyên trầm xuống, cũng vô cùng tự giác tản ra rồi, sợ mình làm Mộ Dung Huyên tức giận.
- Cũng là chuyện hồi sáng, chúng ta nói chuyện một chút được không?
Trương Vĩ mở miệng bắt chuyện.
- Việc sáng hôm nay không phải đã nói rõ rồi sao? Anh còn muốn thế nào!
Mộ Dung Huyên thấy được chung quanh nhân viên đều tản ra rồi, thấp giọng cảnh cáo nói:
- Tôi không phải nói không có chuyện thì anh không nên đến Tĩnh Huyên Trai rồi sao?
- Tôi cũng không muốn trực tiếp tới tìm cô, nhưng mà vì cô không bắt điện thoại tôi, tôi cũng không có cách nào khác!
Trương Vĩ giang tay ra nói.
- Tôi không tiếp điện thoại anh, chứng minh tôi không muốn quản lý anh.
Mộ Dung Huyên hừ lạnh một tiếng, mắt liếc Trương Vĩ một cái, nói:
- Sớm biết anh đến tôi đã để một tấm bảng ở cửa, sau này anh cũng đừng nghĩ đến chuyện vào đây.
- Dựng tấm bảng… là ý gì?
Mộ Dung Huyên nói không đầu không đuôi, làm Trương Vĩ sửng sốt, kinh ngạc nói.
- Sủng vật cùng Trương Vĩ, không được đi vào!
Mộ Dung Huyên khiêu khích nhìn Trương Vĩ, môi anh đào khẽ mở, nói gằn từng chữ từng câu.
- – – – – oOo- – – – –