Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 125: Uy hiếp (1)

Trương Vĩ sau khi nghe được lời nói của Mộ Dung Huyên, sắc mặt lập tức âm trầm xuống. Hắn tuy không muốn chấp nhặt cùng nữ nhân, nhưng là làm việc với đối phương ít nhất phải có một lằn ranh, không thế tiến hành công kích trực tiếp được.

- Mộ Dung tiểu thư, tôi nghe nói nhà hàng các người không chỉ có phục vụ chu đáo, hơn nữa còn có tiểu thư bồi rượu, phải không?

Trương Vĩ mang trên mặt một chút cười lạnh, quyết định cho Mộ Dung Huyên một bài học, cho cô tôi biết hắn cũng không phải loại mặc cho người trái hồng mềm dễ bị bắt chẹt như thế.

- Anh nói bậy, nhà hàng chúng tôi đây là nhà hàng đàng hoàng, chưa từng có chuyện bồi rượu, nếu anh muốn tìm tiểu thư rót rượu, thì tự đi đến nơi trăng hoa mà tìm.

Mộ Dung Huyên nghe được lời nói của Trương Vĩ, biến sắc, cảm thấy lời nói mới rồi của Trương Vĩ, đối với nàng là một loại làm nhục.

Mộ Dung Huyên kinh doanh nhà hàng khách sạn cũng không phải là mưu cầu ích lợi trước mắt, mà còn muốn biến nghề nhà hàng khách sạn trở nên phát triển, trở thành một nghề chánh quy, tuyệt đối sẽ không đi chạm những thứ dính dáng pháp luật kia, huống chi cô tôi lại là một nữ nhân, làm sao có thế không coi trọng danh dự của mình.

- Mộ Dung tiểu thư cô đừng nóng, tôi cũng là nghe tin vỉa hè mà thôi, nhưng mà Trương tỷ lúc đi ủy thác tôi trông coi môn điếm, tôi cảm thấy chuyện này bất luận thiệt giả đều phải cùng cô nói một chút, cô nói có đúng không?

Trương Vĩ trên mặt tuy rằng treo nụ cười, lại không có chút nào vui.

- Trương Vĩ, anh đến cùng là có ý gì?

Mộ Dung Huyên gắt gao nhìn chằm chằm Trương Vĩ, hỏi.

- Ý của tôi rất đơn giản, chính là loại người sĩ diện giống Trương tỷ, một khi nghe nói Tĩnh Huyên Trai có chuyện tiểu thư bồi rượu, tôi đoán chừng cô chắc chắn sẽ không vui, thậm chí có có thế trực tiếp thu hồi môn điếm!

Trương Vĩ gương mặt nghiêm túc nói.

- Trương Vĩ, anh căn bản là đang nói hươu nói vượn, nhà hàng chúng tôi bên trong căn bản cũng không có người bồi rượu.

Mộ Dung Huyên nói như đinh chém sắt.

Đối với Trương Ngọc Hà người này, Mộ Dung Huyên ấn tượng cũng khá sâu đấy, biết được nàng là loại người bụng đang đói có người mời ăn thì kêu no rồi mà từ chối, nếu để cho Trương Vĩ bêu xấu Tĩnh Huyên Trai như thế, Trương Ngọc Hà chắc chắn có khả năng sẽ thu hồi môn điếm.

- Thật ra, có hay không cũng không quan trọng, mấu chốt là Trương tỷ sẽ tin tưởng lời nói của người nào?

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Trương Vĩ, tôi mướn tòa nhà này đã ký hợp đồng đấy, nếu như vi phạm, chủ nhà nhất định phải bồi thường tôi tiền hợp đồng, anh cảm thấy lời nói của mình so với tiền hợp đồng còn có giá trị sao?

Mộ Dung Huyên hỏi.

- Môn điếm gần đây tiêu thụ rất nhanh, hơn nữa môn điếm cho thuê giờ cũng tăng lên rồi, tôi có lòng tin tìm được người thuê cao hơn cô mười mấy ngàn NDT, không đến một năm là tiền vi ước có thế kiếm về, hơn nữa tôi đoán chừng còn sẽ có lợi nhuận.

Trương Vĩ tính trước kỹ càng nói.

- Nhưng mà, nhà hàng của cô mới vừa khai trương, nên vốn hẳn cũng vay rồi, nên đánh điểm cũng đều chuẩn bị rồi, hơn nữa toàn bộ nhân viên này phân tán mất, tôi đoán chừng cô sẽ phải bồi thường không ít tiền chứ hả!

Trương Vĩ nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp của Mộ Dung Huyên, nhíu nhíu hai hàng lông mày hỏi:

- Có ba mươi vạn không?

- Trương Vĩ, anh căn bản là đang lợi dụng công việc trả thù cá nhân, anh không cảm thấy hành vi này rất quá đáng sao?

Mộ Dung Huyên nũng nịu mắng.

Nếu như bây giờ nhà hàng của Mộ Dung Huyên thật sự bị buộc đóng cửa, tổn thất như thế nào cũng chỉ có ba mươi vạn, mà quan trọng tâm huyết của nàng hơn là hai tháng này đều là uổng phí rồi, nên là bất kể như thế nào cô tôi đều không cho phép .

- Quá đáng?

Trương Vĩ trong mắt lóe lên một chút sắc bén hào quang, hỏi ngược lại:

- Cái đó so sánh với “Sủng vật cùng Trương Vĩ, không được đi vào”, cái nào tồi tệ hơn!

- Tôi chẳng qua là đùa với anh mà thôi, cũng không có ý gì khác.

Bị Trương Vĩ uy hiếp như thế, Mộ Dung Huyên có thế nói là hận đến cắn răng nghiến lợi, nhưng vì bảo vệ cửa hàng chén cơm của mình, cô tôi cũng chỉ có thế tạm thời nhẫn nhịn.

- Phải không? Vậy tôi với cô cùng nói giỡn.

Trương Vĩ dùng ngón tay chỉ cửa Tĩnh Huyên Trai nói:

- Ở của tiệm cơm lập tấm bảng viết lên “Sủng vật cùng Mộ Dung Huyên, không được đi vào ” tôi coi như chuyện này đều chưa xảy ra!

- Anh…

Mộ Dung Huyên không nghĩ tới Trương Vĩ dùng thủ đoạn của bản thân mình trêu đùa hắn, trái ngược đùa giỡn với mình , có thế nói là tự mang tảng đá đập chân của mình.

- Anh nói điều kiện trao đổi được rồi chứ, chỉ cần không phải thật quá đáng, tôi đều có thế đáp ứng ngươi.

Mộ Dung Huyên cố nén tức giận.

- Được chưa, ai bảo con người của tôi nhân từ nương tay, không nhìn được nhất là mỹ nữ đau lòng đó mà?

Trương Vĩ giơ tay lên trên túi giấy, trước mặt Mộ Dung Huyên quơ quơ, nói:

- Chỉ cần cô ký cái này hợp đồng, tôi coi như chuyện gì cũng bỏ qua, như thế nào?

- Hợp đồng gì?

Mộ Dung Huyên gương mặt cảnh giác nói.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free