Phòng Thuật (Dịch) - Chương 287: Bức định (*) (2)
Đêm nay tuy có chút sóng gió, nhưng cuối cùng thì vẫn vượt qua một cách gió êm sóng lặng…
Sau hai ngày nhàn hạ, Trương Vĩ không nhận được cái hợp đồng lớn nào, chỉ có thêm hai cái hợp đồng thuê nhà nhỏ, Trương Vĩ thậm chí không có chút hứng thú, về phần cái hợp đồng kia của Trần Kiến Sinh cũng không mấy tiến triển.
Trần Kiến Sinh đối với hợp đồng kia có thế nói là không mấy hứng thú, chủ sở hữu nhà cũng không muốn xuống giá nữa, vẫn giằng co giá tiền, Trương Vĩ tuy rằng nghĩ hết thảy phương án xử lý, nhưng cũng không thế thúc đẩy hai người nhượng bộ nhau nữa.
Thật ra trong nghề môi giới bất động sản gặp tình huống như vậy vô cùng bình thường, rất nhiều hợp đồng lúc đầu nói chuyện đều rất hòa hợp, nhưng cuối cùng vẫn có những sai biệt không thế đồng ý, trong lúc này phương pháp xử lý thường dùng nhất là “Bức định” .
Cái gọi là Bức định (Ép chốt hợp đồng) chính là nói khách hàng phải đặt cọc trước, xem như việc ký hợp đồng đã được tiến hành Bức định là phương pháp cũng có rất nhiều cách biến hóa, có lúc mềm dẻo, có lúc cứng rắn, có lúc trực tiếp , có lúc gián tiếp đấy, trên lý thuyết phương pháp này đạt được hiệu quả cao nhưng mấu chốt vẫn là nhân viên môi giới phải có cách ứng biến thích hợp.
- Này, mọi người khỏe chứ?
Lúc Trương Vĩ tính dùng phương pháp Bức định, giọng nói của một cô gái từ từ bên ngoài vang lên, sau khi nghe được giọng nói này, Trương Vĩ không khỏi cau mày.
Nhìn thấy ở ngoài môn điếm Nhã Uyển có bóng dáng của 1 người phụ nữ, choàng một chiếc áo choàng màu đỏ, mặc một chiếc áo thun màu đỏ, bên dưới là một chiếc quần ngắn màu trắng, lộ ra cặp đùi dài và thon gọn.
- Mọi người khổ cực rồi, đến đây uống nước đi!
Người phụ nữ trên tay mang theo đồ uống, đặt trên bàn.
-Tô Phỉ, tại sao cô lại đến đây?
Thấy được Tô Phỉ xuất hiện, Trương Vĩ nhíu mày.
- Ta thấy mọi người rất cực khổ đấy, liền mua mấy chai nước giải khát cho mọi người, hì hì.
Tô Phỉ cười khẽ nháy mắt một cái.
- Không quấy rầy mọi người làm việc nữa.
- Không sao, không sao, mọi người trong tiệm rất vui khi cô đến đây, mọi người coi nhau là bằng hữu, không có quấy rầy đâu.
Quách Bân đứng dậy, biểu cảm liếm láp cười nói.
- Đúng nha, mọi người được cô mua đồ cho, chúng tôi ước gì cô ngày nào cũng đến đây.
Lưu Tử Kỳ cũng đồng ý nói.
- Vậy tôi an tâm rồi.
Tô Phỉ lộ ra vẻ nhẹ nhõm, cười nói:
- Mọi người không cần khách khí, muốn uống gì thì mọi người tự lấy nha.
Thấy được bộ dáng này của Tô Phỉ, Trương Vĩ thật có chút bất đắc dĩ, Tô Phỉ ngày thứ hai chuyển tới trong điếm, còn tuyên bố mình là biểu muội ở nhờ nhà Trương Vĩ, đồng thời rất nhanh cùng hoà mình nhân viên trong điếm.
Trương Vĩ lúc đó cũng bối rối không biết Tô Phỉ đang làm cái gì trò gì nữa, cũng chỉ có thế tạm thời nhận cô ta là em gái, nhưng mà sau đó Trương Vĩ cũng suy nghĩ và hiểu rõ, Tô Phỉ có thế muốn mượn thân phận là em gái để vào được trong tiệm thăm dò các vấn đề liên quan tới nghề môi giới bất động sản.
Sau khi biết được nguyên nhân này, Trương Vĩ tự nhiên có cảm giác khó chịu, nhưng hắn cũng không thế nói thật thân phận của Tô Phỉ, chỉ sau khi về nhà nói Tô Phỉ không được đi Trung Thông môn điếm nữa, về phần ngành kinh doanh bất động sản Trương Vĩ sẽ tự nói với nàng.
Trương Vĩ không ngờ Tô Phỉ lại chạy tới Trung Thông môn điếm, điều đó có nghĩa là lời nói của Trương Vĩ không có giá trị, điều này càng làm cho trong lòng Trương Vĩ không thoải mái.
Trương Vĩ nhìn chằm chằm Tô Phỉ, đang chuẩn bị gọi Tô Phỉ ra ngoài, không để cho Tô Phỉ ở trong Trung Thông môn điếm thêm lúc nào nữa, đột nhiên trong đầu nghĩ tới một chủ ý, cúi đầu trầm tư một lát, trên mặt nở một nụ cười.
- Tô Phỉ, em đi theo anh một chút.
- Được, biểu ca.
Tô Phỉ vô cùng biết điều lên tiếng, đi theo Trương Vĩ ra ngoài.
- Tô Phỉ, sao hôm nay cô lại tới nữa?
Trương Vĩ hỏi.
- Tôi chính là muốn hiểu rõ hơn một chút về bất động sản, để sớm viết xong bản thảo.
Tô Phỉ lộ ra dáng dấp đáng thương.
- Anh tức giận sao?
- Cô đã thấy rồi, công việc chúng tôi vô cùng khô khan, cũng không hứng thú như trong tưởng tượng của cô.
Trương Vĩ nói.
- Nhưng tôi nghe người khác nói, những người làm nghề môi giới bất động sản có rất nhiều kinh nghiệm.
Tô Phỉ vốn là muốn nói rõ nội tình đen tối, nhưng lời đến khóe miệng, vẫn không dám nói ra.
- Việc hay!
Trương Vĩ lẩm bẩm một câu, dường như nghĩ tới cái gì đó nói:
- Cô vừa nói như vậy, tôi đang suy nghĩ hình như ngày mai có một việc.
- Việc gì hay vậy! Tôi có thế tham gia không?
Tô Phỉ nói có chút hưng phấn.
- Có thế, nhưng mà cô nhất định phải nghe lời tôi, tuyệt đối không được làm loạn.
Trương Vĩ làm vẻ nghiêm trọng.
Hợp đồng của Trần Kiến Sinh kéo dài mấy ngày rồi, mà hợp đồng kéo dài thì khả năng kí kết rất khó, Trương Vĩ muốn sử dụng phương pháp Bức định, còn Tô Phỉ chính là quân cờ tối trọng yếu nhất!
(Nếu như mọi người thích bộ tác phẩm này, hoan nghênh mọi người tới khởi điểm bỏ phiếu đề cử, nguyệt phiếu, ủng hộ của mọi người chính là động lực lớn nhất của tôi) Chú thích: (*) Bức định: “Bức chốt” hay là “Ép chốt” hợp đồng mua bán/thuê nhà. Người làm nghề môi giới chỉ có tiền khi “chốt” được hợp đồng, do đó họ dùng mọi thủ thuật để cho khách mua/thuê quyết định ký hợp đồng đặt cọc ngay, không để khách chần chờ có thế khách sẽ suy nghĩ lại mất cơ hội. Sự nhanh nhạy, khôn khéo, thậm chí chụp giựt thường thế hiện rõ tố chất của người làm môi giới bất động sản ở bước này.