Phòng Thuật (Dịch) - Chương 297: Thu mua công ty (1)
Hai người sau khi cơm nước xong, Trương Vĩ lái xe chở Vương Mẫn đến công ty môi giới của cô, theo sự chỉ dẫn của Vương Mẫn Trương Vĩ dừng xe trước cửa một công ty môi giới, phía trước có treo một biển hiệu ‘Công ty bất động sản Mỹ Gia’.
Trương Vĩ xuống xe quan sát xung quanh công ty một chút, công ty bất động sản Mỹ Gia ở khu phức hợp Hoa Đai – là nơi giao nhau của nhiều tuyến phố, vị trí địa lý vô cùng ưu việt, hơn nữa lượng người lại rất lớn, có thế nói là một vị trí vàng.
Các khu vực xung quanh hai con đường phồn hoa này đều là những tiểu khu hạng sang, mỗi căn nhà lầu cũng có giá từ vài vạn trở lên, ở tiểu khu này biệt thự cũng không nhiều chỉ có vài căn, công ty bất động sản đặt ở chỗ này, so với cửa hàng Nhã Uyển quả thật có tiền đồ hơn nhiều.
Sau khi Trương Vĩ cùng Vương Mẫn xuống xe, một người phụ nữ trong công ty bất động sản Mỹ Gia chạy ra, người này khoảng chừng 30 tuổi, tướng mạo thanh tú, làn da ngâm đen, vóc người thon thả.
- Vương Mẫn, cô đã về rồi, vị tiên sinh này xưng hô như thế nào!
Người này đầu tiên là nhìn vào BMW 730 của Trương Vĩ, sau đó lại quan sát đánh giá Trương Vĩ từ trên xuống dưới, cười hỏi.
- Đây là đồng nghiệp trước kia của tôi tên Trương Vĩ, vừa rồi lúc đến xem nhà liền gặp, nên tôi mời hắn đến tiệm chúng ta xem một chút.
Vương Mẫn giải thích.
- Xin chào, tôi tên là Trương Vĩ.
Trương Vĩ nhìn người phụ nữ kia cười cười, gật đầu tỏ ý nói.
- Xin chào, tôi tên là Lý Chiêu Đệ, cứ gọi tôi Chiêu Đệ được rồi.
Nữ tử vô cùng khách khí nói.
- Trương Vĩ mời vào trong ngồi, nhìn xem môn điếm của chúng tôi thế nào?
Vương Mẫn tay ra hiệu mời thỉnh, nói.
- Được.
Trương Vĩ lên tiếng, đi theo hai người vào công ty bất động sản Mỹ Gia.
Sau khi Trương Vĩ đi vào bên trong môn điếm. Phát hiện môn điếm này diện tích khoảng gần 100 mét vuông, bên cạnh còn có một văn phòng riêng, trong điếm có ba nhân viên môi giới đang bận rộn, xem ra đây chính là những nghiệp vụ viên trong điếm.
- Trương Vĩ, anh ngồi đi, tôi đi lấy nước cho anh.
Vương Mẫn dẫn Trương Vĩ vào ghế salon ngồi, cười một cái nói.
-cảm ơn nhiều.
Vừa ngồi lên ghế salon Trương Vĩ liền quan sát những trang thiết bị vật dụng trong điếm, Vương Mẫn cùng Lý Chiêu Đệ đi đến bên cạnh phòng làm việc, Lý Chiêu Đệ che phía trên cửa phòng lại hỏi:
- Vương Mẫn, cô dẫn đồng nghiệp vào tiệm chúng ta. Là muốn kéo hắn nhập bọn sao?
- Cô cảm thấy thế nào?
Vương Mẫn hỏi ngược lại.
- Tôi cảm thấy hắn rất thích hợp! Hắn mua chiếc xe BMW này giá trị cũng đã hơn trăm vạn, chỉ là không biết hắn có đồng ý nhập bọn cùng chúng ta hay không.
- Tôi vừa rồi cũng thử dò xét một chút, hắn cũng không trực tiếp trả lời tôi, tôi hiện tại cũng không xác định hắn có đồng ý hay không.
- Tôi đoán có khả năng rất lớn đấy, hắn chịu đi theo cô đến tiệm chúng ta, chứng minh hắn cũng đã nghĩ đến vấn đề này, không thì hắn đối với cô có ý đồ! Hì hì.
Lý Chiêu Đệ sờ soạng trên ngực Vương Mẫn một cái, cười duyên nói.
- Cô chớ bát nháo, vừa nói ra đã thấy không đứng đắn rồi.
Vương Mẫn đẩy tay ra. Mắng.
- Nói thật, Vương Mẫn cô nhất định phải nghĩ biện pháp để hắn nhập bọn đấy! Không thì điếm chúng ta cũng không thế kinh doanh nữa. Tháng sau đến tiền thuê cũng không thế đóng nổi…
Lý Chiêu Đệ càng nói thanh âm càng nhỏ, trên mặt cũng lộ ra một tia khốn khó.
Lúc trước, ba người Vương Mẫn bọn họ chung vốn mở công ty, kết quả có một đối tác không làm nữa, hiện tại chỉ có cô và Lý Chiêu Đệ chống đỡ môn điếm này, về phương diện tiền bạc chính vì vậy nên cũng có chút khó.
Nếu như không có thêm người mới gia nhập, công ty này tháng sau có thế sẽ sập tiệm, đến lúc đó hai người bọn họ vừa mới đầu tư đã mất cả chì lẫn chài. Nên hai người này luôn muốn tìm thêm đối tác, mà Trương VĨ lại đúng lúc xuất hiện khiến cho cô càng thêm hy vọng.
- Cô yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng tranh thủ.
Vương Mẫn trịnh trọng nói.
Vương Mẫn tuy ngoài miệng đáp ứng, nhưng trong lòng cô cũng không chắc chắc lắm, lúc còn ở Nhã Uyển quan hệ của cô với Trương Vĩ, còn có thế châm chọc đối phương vài câu, bây giờ ngược lại phải đi cầu xin đối phương đầu tư cho mình. Loại chênh lệch này khiến cho cô khó có thế tiếp nhận.
Từ phòng làm việc đi ra, khuôn mặt Vương Mẫn tươi cười, đối với Trương Vĩ cũng thêm mấy phần nhiệt tình, hai tay đặt một ly nước ấm trước mặt Trương Vĩ. Đồng thời bắt đầu giới thiệu về môn điếm cho Trương Vĩ.
Trương Vĩ lắng nghe rất nghiêm túc, thỉnh thoảng cũng hỏi đôi câu, hắn tuy đã là điếm trưởng của cửa hàng Nhã Uyển, nhưng muốn mở một công ty bất động sản riêng, rõ ràng rất rườm rà và phức tạp.
Trước tiên phải tìm vị trí tốt để mở công ty, mua bàn làm việc, ghế sa ***, máy vi tính, sau đó đăng ký tên công ty, sau khi làm công việc đăng ký, thuế vụ, ngân hàng, lập hồ sơ cùng với thủ tục, cuối cùng là chiêu mộ những nghiệp vụ viên có kinh nghiệm, nhiều phân đoạn như vậy nhất định phải chu đáo, nếu trong đó có một phân đoạn sai lầm, sẽ trì hoãn toàn bộ việc làm cùng tiến trình.
Trương Vĩ cùng Vương Mẫn nói chuyện khoảng mười mấy phút, sau đó cáo từ rồi rời đi, Vương Mẫn cũng chủ động đưa Trương Vĩ đi ra, trong điếm còn ba nghiệp vụ viên, trước mặt bọn họ Vương Mẫn cũng không mời Trương Vĩ nhập bọn, nếu không rất dễ làm cho mọi người tâm tình bất ổn.
Sau khi ra khỏi môn điếm, Vương Mẫn tại tiễn Trương Vĩ lên xe, cắn cắn môi đỏ mọng hỏi:
- Trương Vĩ, chuyện tôi mời anh gia nhập công ty, là thành tâm thành ý đấy, hi vọng anh có thế suy nghĩ thật kỹ.