Phòng Thuật (Dịch) - Chương 421: Sợ hãi (1)
Sau khi nghe được lời nói của Lý Hiểu Phương, Trương Vĩ cũng không hề lập tức nói chuyện, Lý Hiểu Phương mặc dù cãi chầy cãi cối, nhưng lời nói lại rất đúng thực tế, cô ta vừa rồi gọi điện thoại tới, chỉ có thế chứng minh nàng và Lưu Chấn Quốc quen biết, nhưng không thế chứng minh cô ta là nằm vùng của đối phương.
Trương Vĩ trầm tư một lát, cảm thấy hiện tại có hai biện pháp xử lý chuyện này, biện pháp thứ nhất là đoạt điện thoại của Lý Hiểu Phương, từ điện thoại tìm thông tin trao đổi giữa hai người, nhưng có khả năng Lý Hiểu Phương đã sớm tiêu hủy chứng cứ trong điện thoại, Trương Vĩ làm như vậy ngược lại sẽ bị xem là tên tầm thường.
Loại biện pháp thứ hai chính là Trương Vĩ thuyết phục Lý Hiểu Phương, hoặc là nói cho Lý Hiểu Phương khiếp sợ, khiến cho nàng từ đáy lòng sợ hãi Trương Vĩ, đồng thời nguyện ý phục tùng mệnh lệnh của mình, nếu như có thế làm được điều này, đồng thời được Lý Hiểu Phương phối hợp, Trương Vĩ có thế đùa chết Lưu Chấn Quốc.
Trương Vĩ một khi đã khống chế Lý Hiểu Phương sẽ có thế dễ dàng có được chứng cứ Lưu Chấn Quốc phái người nằm vùng tại Nhã Uyển môn điếm, nếu như cộng thêm Lý Hiểu Phương chỉ ra chỗ sai phạm, Lưu Chấn Quốc không chỉ không có cách nào tiếp tục lưu lại Công ty Trung Thông, toàn bộ công ty môi giới tại Bắc Kinh chưa chắc có người dám tuyển dụng hắn.
Đến lúc đó, Trương Vĩ đã có được một thanh thượng phương bảo kiếm, một khi Lưu Chấn Quốc uy hiếp đến Trương Vĩ, Trương Vĩ có thế lợi dụng Lý Hiểu Phương, trực tiếp đánh gục Lưu Chấn Quốc, đến lúc đó hắn khó mà bảo toàn bản thân, thì dựa vào cái gì cùng Trương Vĩ tranh đoạt chức quản lí khu vực.
Nhưng mưu kế của Trương Vĩ muốn thực hiện được cần có điều kiện tiên quyết, chính là hắn phải điều khiển hoàn toàn Lý Hiểu Phương!
- Tiểu Phương, chúng ta coi như là đồng nghiệp với nhau, tôi cũng không muốn làm to việc, ngồi xuống nói chuyện một chút chứ hả.
Trương Vĩ sắc mặt hòa hoãn một chút.
- Được, Trương điếm trưởng muốn nói chuyện gì, tôi tiếp ngài!
Nghe được lời nói của Trương Vĩ, Lý Hiểu Phương cũng thở phào nhẹ nhõm, cô ta tuy rằng ngoài mặt phấn khích mười phần, nhưng cũng sợ Trương Vĩ thẹn quá thành giận, đối với nàng vận dụng “tư hình “.
- Tiểu Phương, chúng ta người trong sạch không nói chuyện mờ ám.
Trong thời gian cô tới Nhã Uyển môn điếm này, tôi đối và các đồng nghiệp đối với cô như thế nào, chắc cô cũng phải biết?
Trương Vĩ thở dài một cái, lời nói thấm thía:
- Lòng người đều là nhục trường đấy, cô cảm thấy làm như vậy không làm chúng tôi thất vọng sao?
- Trương điếm trưởng, trên cái thế giới này rất nhiều chuyện, không phải cứ dùng tình cảm có thế cân nhắc. Mà là dùng giá trị để cân nhắc, tôi nghĩ ngài có thế ngồi ở vị trí này, phải rất rõ ràng điểm này.
Lý Hiểu Phương trên mặt lộ ra một chút vẻ khinh thường.
- Nếu như người nhà của cô, nghe được cô nói lời như vậy, ta nghĩ rằng họ sẽ đau long lắm.
Trương Vĩ xoay chuyển đề tài câu chuyện. Nhắc đến người nhà Lý Hiểu Phương.
- Trương điếm trưởng, tôi một mình ở Bắc Kinh dốc sức làm việc, cũng không hề có người nhà, bằng hữu.
Nghe được Trương Vĩ nhắc tới người nhà của mình, Lý Hiểu Phương có chút lảng tránh.
Độc tâm Thuật của Trương Vĩ có thế thấy được ý nghĩ hiện tại trong lòng người khác, Trương Vĩ cố ý nhắc tới Phương gia. Lý Hiểu Phương trong lòng rất tự nhiên liền nghĩ đến thân nhân, Trương Vĩ cũng thông qua Độc Tâm Thuật theo dõi để tìm tin tức hữu dụng.
- Thật không biết, mẫu thân cô và đệ đệ còn đi học, nghe được việc này sẽ đau lòng đến cỡ nào.
Trương Vĩ thở dài một cái.
- Anh… Anh làm sao mà biết được, mẹ cùng đệ ta.
Lý Hiểu Phương có chút kinh ngạc.
- Cô chớ khẩn trương? Chúng ta đang nói chuyện thường nhật thôi?
Trương Vĩ cười nói.
- Về người nhà của tôi, anh còn biết điều gì?
Lý Hiểu Phương có chút lo lắng hỏi.
Trương Vĩ có thế khám phá thân phận của nàng, đã làm Lý Hiểu Phương có chút kinh ngạc. Hiện tại Trương Vĩ lại còn biết được mẫu thân nàng cùng đệ đệ, điều này làm cho Lý Hiểu Phương càng thêm giật mình, cho dù là Lưu Chấn Quốc cùng nàng có chút giao tình, cũng không hề biết về gia đình nàng.
- Thật ra những điều tôi biết cũng không quá nhiều, nhiều nhất là nắm được chỗ ở của mẫu thân cùng đệ đệ cô mà thôi!
Trương Vĩ trỏ ngón tay phải, nhẹ nhàng đập mặt bàn. Dường như đang không ngừng gây áp lực cho Lý Hiểu Phương.
- Không thế nào, địa chỉ mẫu thân cùng đệ đệ, tôi căn bản không hề nói với bất kỳ kẻ nào!
Lý Hiểu Phương “vụt” đứng dậy, trên mặt lộ ra một chút vẻ sợ hãi.