Phòng Thuật (Dịch) - Chương 731: Vay tiền (2)
Chu Bàn Tử có chút bất ngờ cất tiếng hỏi, Trương Vĩ làm việc vẫn luôn rất ổn thỏa, không giống như là loại người chỉ vì cái lợi trước mắt.
Trương Vĩ thuật lại sự tình một phen, nói sự việc xây dựng cao tốc cho Chu Bàn Tử biết, về phần như thế nào lấy được lộ tuyến của cao tốc, lại nói lập lờ nước đôi, Chu Bàn Tử cũng không có hỏi thăm cặn kẽ.
- Huynh đệ, tôi vẫn cảm thấy anh có chút mạo hiểm, tin tức này xác thực có đúng hay không còn là một vấn đề, anh bây giờ đem tất cả tiền đầu tư vào, vạn nhất nếu là đầu tư thất bại thì làm sao bây giờ?
Chu Bàn Tử ân cần hỏi han.
- Bàn ca, anh thấy hạng mục này không tốt sao?
Chân mày Trương Vĩ cau lại.
- Đúng nha, anh còn nhớ chuyện tôi mua đất lần trước không? Lúc đó nếu không phải nhờ anh nhắc nhở, đoán chừng tôi cũng đã gặp đại hạn, sự nguy hiểm của nghề bất động sản quá lớn, tôi không mong muốn anh đầu tư toàn lực.
Chu Bàn Tử nói.
- Bàn ca, tôi vẫn là muốn thử một lần, cho dù lần này đầu tư thất bại, có thế đem những mẫu đất kia bán đi, ít nhiều cũng còn thừa lại tiền vốn, cũng không đến mức sẽ táng gia bại sản.
Gương mặt Trương Vĩ kiên định.
Thấy được Trương Vĩ đã quyết ý, Chu Bàn Tử cũng không thế ngăn trở nữa, thở dài một cái rồi nói:
- Được. Nếu huynh đệ đã quyết định quyết tâm rồi, ca già tôi cũng không ngăn anh, nhưng anh vẫn là nên cẩn thận thì hơn.
- Vâng Bàn ca, tôi đã biết.
Nghe được Chu Bàn Tử đồng ý, gương mặt Trương Vĩ lộ ra nụ cười.
Kế tiếp, hai người lại bắt đầu đàm phán chuyện mượn tiền, Trương Vĩ dùng bất động sản ở Nhạc Thành Công Quán cùng cổ phần công ty Trung Vĩ để thế chân, từ chỗ Chu Bàn Tử tổng cộng mượn tới hai mươi triệu NDT, còn Chu Bàn Tử cũng vô cùng hào sảng. Không hề tính bất cứ tiền lãi nào cho Trương Vĩ.
Bởi vì vay tiền hạn mức không nhỏ, hai người lại đến phòng công chứng để tiến hành công chứng, giao tình của họ thuộc về tình cảm, nhưng dính đến chuyện qua lại tiền bạc, vẫn nên là chuyên nghiệp một chút thì tốt hơn. Như vậy cũng hạn chế vấn đề phát sinh sau này.
Sau khi hoàn thành chuyện này, ngày hôm sau, Trương Vĩ liền chạy về thành phố Bảo Thành, Chu Bàn Tử cũng mang tiền đến sớm, còn Trương Vĩ cũng chỉ dùng thời gian một ngày, liền gom góp đủ hai mươi triệu NDT.
Nếu như, không phải quen được đại gia như Chu Bàn Tử. Trương Vĩ mặc dù dùng bất động sản cùng công ty để thế chấp, đoán chừng cũng chỉ có thế mượn mười triệu NDT từ ngân hàng, so với hai mươi triệu của Chu Bàn Tử này thì thiếu một nửa.
Hơn nữa, mượn tiền từ ngân hàng còn có tiền lãi khá lớn. Quan trọng nhất là ngân hàng chi quá chậm, từ làm thủ tục thế chân, cho đến lúc ngân hàng giải ngân tiền, ít nhất cũng phải mất một tháng, đến lúc đó chỉ sợ gái trinh nữ đã thành đàn bà rồi!
..
Sau khi Trương Kỳ từ thành phố Bảo Thành trở về. Lập tức đến bệnh viện thăm ba mẹ, cùng với an trí chuyện đông tây trong nhà xong. Quyết định hay là đi cửa hàng 4s một chuyến, cô ta dù sao cũng là điếm trưởng cửa hàng 4s, cũng không yên tâm nghiệp vụ trong điếm.
Trương Kỳ ngồi xe chạy tới cửa hàng 4s, đứng ở ngoài cửa hàng, thấy thân ảnh của nghiệp vụ viên bận rộn, cùng với cảnh vật bên trong hết sức quen thuộc, trong lòng Trương Kỳ tăng thêm sự ấm áp, buồn bực mấy ngày liên tiếp giảm đi không ít.
- Trương điếm trưởng, cô đã tới!
- Kỳ tỷ, thân thế ba mẹ cô khá hơn chút nào không?
- Đúng nha, chúng tôi đang chuẩn bị đi bệnh viện thăm ba mẹ cô đó.
Thấy Trương Kỳ đi vào cửa hàng 4s, dưới tay nàng có vài nghiệp vụ viên, lập tức đều xúm lại, chào hỏi nàng vô cùng thân thiết.
-cảm ơn mọi người quan tâm nhiều, sức khỏe ba mẹ tôi đã khá nhiều, tôi cũng nhớ mọi người vô cùng.
Sau khi cảm nhận được sự nhiệt tình của mọi người, nụ cười Trương Kỳ trên mặt càng tươi hơn, lấy ra một hộp bánh ngọt nói:
- Đây là hộp bánh ngọt mua ở cửa hàng bánh, mọi người đều đến đây nếm thử chút đi.
-cảm ơn nhiều Kỳ tỷ, cô thật thân thiết.
Một cô gái mập đô, chạy tới bên cạnh Trương Kỳ, ôm cánh tay Trương Kỳ, nói thân thiết.
- Đừng khách khí.
Trương Kỳ nói:
- Tiểu Điền, cô cùng mọi người chia bánh ngọt đi.
- Tốt, giao cho tôi nha, Kỳ tỷ.
Tiểu Điền lên tiếng, đáp ứng vô cùng sảng khoái.
- Trương điếm trưởng, đến phòng làm việc tổng giám đốc một chuyến, tôi có chút việc muốn cùng em nói chuyện.
Lúc mọi người ở đây nói chuyện, đột nhiên có một nữ nhân trung niên đi đến.
- Ngô Đổng, bà cũng đến trong điếm rồi.
Sau khi thấy người phụ nữ trung niên, Trương Kỳ nhanh chóng chào hỏi.
- Chài Ngô Đổng!
- Ngô Đổng.
Mấy nghiệp vụ viên vây xung quanh, sau khi thấy được người phụ nữ trung niên, đều chào hỏi một tiếng, cũng như rời khỏi nơi này, rả vẻ dáng dấp vô cùng bận rộn.
- Ừ, cùng tôi vào đi.
Ngô Đổng hừ một tiếng, chuyển thân đi về phía phòng làm việc, còn Trương Kỳ cũng đi theo phía sau bà ta.
Sau khi hai người đi vào phòng làm việc, Ngô Đổng mời Trương Kỳ ngồi xuống ghế sa ***, rồi sau đó hỏi nhàn nhạt:
- Trương điếm trưởng, nghe nói ba mẹ cô bị bệnh, hiện tại thân thế khá hơn chút nào không?
- Khỏe nhiều rồi,cảm ơn sự quan tâm của Ngô tổng nhiều.
Trương Kỳ cố nặn ra vẻ tươi cười, lời nói có chút câu nệ.
- Vậy cũng tốt, nhưng mà…
Ngô Đổng nói khách khí một câu, rồi sau đó xoay chuyển đề tài câu chuyện:
- Sức khỏe ba mẹ cô dĩ nhiên trọng yếu, nhưng cô cả ngày không tới cửa hàng 4s công tác, công trạng trong điếm cũng xuống dốc không phanh, đã ảnh hưởng nghiêm trọng ích lợi công ty.
- Ngô Đổng, tôi…
Sau khi nghe được câu nói này, Trương Kỳ biến sắc, trong lòng tăng thêm vẻ lo âu, nhanh chóng muốn biện giải một chút.
- Cô không cần giải thích, tôi hiểu được cô là một đứa con hiếu thuận, vì thế tôi quyết định thôi chức vụ của cô, sau khi ba mẹ của cô hồi phục sức khỏe, lại để cho cô về cửa hàng 4s làm lại.
Ngô Đổng phất tay áo, cắt đứt lời nói của Trương Kỳ, không cho phép giải thích.
- Nhưng mà nghiệp vụ cửa hàng 4s không thế bị trễ nải, vì thế tôi lại tuyển một điếm trưởng mới!