Phòng Thuật (Dịch) - Chương 882: Tin tức (2)
- Xin chào, xin hỏi cô là muốn mua nhà, hay là thuê phòng?
Nghiệp vụ viên đứng ở cửa công ty Trung Vĩ, sau khi thấy Mạnh Nghiễm Vân, liền vội vàng chạy ra nghênh đón.
- Cửa hàng các người có nghiệp vụ viên tên Trương Kỳ không?
Mạnh Nghiễm Vân hỏi.
- À, cô là khách hàng của Trương Kỳ sao?
Nghiệp vụ viên kia hỏi.
- Đúng.
Mạnh Nghiễm Vân lên tiếng.
- Cô ấy bây giờ đang ở bên trong, mời cô đi theo tôi.
Nghiệp vụ viên thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh.
- Ừ.
Mạnh Nghiễm Vân lên tiếng, cũng không quan tâm đến nghiệp vụ viên kia, trực tiếp đi vào bên trong môn điếm, cho đến khi nhìn thấy bóng dáng của Trương Kỳ, mới nói.
- Trương Kỳ, cô theo tôi ra ngoài, tôi có chuyện muốn nói.
Nghe có người gọi mình, Trương Kỳ theo bản năng ngẩng đầu lên, sau khi thấy Mạnh Nghiễm Vân, trên mặt cô lộ vẻ kinh ngạc, hôm nay cô cũng đã nhìn thấy tin tức kia, nên cũng biết đối phương đến vì việc gì.
- Cô tìm tôi có chuyện gì không?
Trương Kỳ từ vị trí đứng lên.
- Cô nghĩ tôi tìm cô có chuyện gì, tin tức trên internet kia, có phải là do cô cung cấp hay không.
Mạnh Nghiễm Vân đi đến trước mặt Trương Kỳ, lạnh giọng chất vấn.
- Thật xin lỗi, hợp đồng kia không phải do tôi phụ trách, nên chuyện tin tức tôi cũng không rõ lắm.
Trương Kỳ nói.
- Cô không rõ lắm, vậy gọi ông chủ của các người ra đây, để hắn nói rõ ràng với tôi.
Mạnh Nghiễm Vân trách cứ.
- Thật xin lỗi, tôi cũng không biết ông chủ đang ở đâu.
Trương Kỳ nói một câu lấy lệ.
- Ha ha ha! Cô vừa nói cái gì, tôi cho cô nói lại lần nữa.
Mạnh Nghiễm Vân giống như đang nghe một câu chuyện cười.
- Tôi nói, tôi cũng không biết ông chủ ở đâu, nếu như không còn chuyện gì khác, xin cô ra ngoài trước, tôi muốn làm việc.
- A, 12h đêm hôm đó, tôi gọi điện thoại cho cô, ông chủ các người cũng có bên cạnh, chưa đến một giây đã đổi điện thoại cho hắn, bây giờ là ban ngày, cô nói không biết ông chủ ở đâu, cô cảm thấy tôi có tin hay không?
Mạnh Nghiễm Vân cười lạnh.
- Cô không tin cũng không có cách nào khác, tôi quả thật không biết hắn ở đâu?
- Cô đừng ở đây mồm mép bịp người với tôi.
Mạnh Nghiễm Vân phất phất tay, căn bản không để mình bị dắt mũi.
- Cô cùng ông chủ không phải đã ngủ với nhau rồi sao, không thì với nhan sắc của cô, sao có thế làm nhân viên môi giới chứ, nhanh tìm hắn ra cho tôi.
- Xin cô tôn trọng tôi một chút, tôi và Trương đổng không phải loại quan hệ như cô nghĩ.
Nghe được lời nói của Mạnh Nghiễm Vân, Trương Kỳ bỗng biến sắc, vội vàng giải thích.
- Ôi!!!, hơn nửa đêm cô cùng đối phương ở cùng một chỗ, không phải quan hệ đó, thì có thế là quan hệ gì? Cô nói cho tôi biết đi.
Mạnh Nghiễm Vân cười nhạo.
- Tôi với Trương đổng là quan hệ thân thích, hiện tại đang ở nhờ nhà hắn.
Trương Kỳ giải thích.
Trương Kỳ giải thích, cũng không phải nói cho Mạnh Nghiễm Vân nghe, mà muốn nói cho đồng nghiệp cùng nghe, không muốn bọn họ có bất cứ hiểu lầm gì!
- Quan hệ thân thích! Vậy cô làm biểu muội của hắn, hay hắn làm muội muội của cô!
Mạnh Nghiễm Vân châm chọc.
- Cô…
Nghe lời nói của Mạnh Nghiễm Vân tràn đầy vẻ châm biếm, gương mặt Trương Kỳ có chút giận dữ, trách mắng.
- Tôi thì sao, tôi chẳng qua là đang nói thật mà thôi.
Hai tay Mạnh Nghiễm Vân chống nạnh, không chút sợ hãi trừng mắt nhìn Trương Kỳ.
- Đừng nhiều lời nữa, mau gọi ông chủ các người ra đây, bằng không hôm nay tôi sẽ không rời đi.
- Cô có đi hay không!
Nghe đối phương nói xằng bậy, Trương Kỳ cũng không muốn để ý đến cô ta, liền đi thẳng đến bàn làm việc, cầm điện thoại trên, bấm số gọi đi.
- Các vị ở đây ai là điếm trưởng, nói cho tôi biết ông chủ của mọi người đang ở đâu.
Mạnh Nghiễm Vân hừ lạnh một tiếng.
- Tôi là điếm trưởng nơi này, ông chủ của chúng tôi quả thật không có ở đây, có chuyện gì cô có thế nói với tôi, tôi sẽ chuyển lại với ông chủ.
Thẩm Đông Bình đứng ra nói.
- Bớt nói lời nhảm nhí đi, đưa số điện thoại ông chủ các người ra đây, tự tôi gọi điện thoại cho hắn.
Mạnh Nghiễm Vân nói.
- Thật xin lỗi, trong những tình huống không cho phép, tôi không thế cho cô số điện thoại của ông chủ.
Thẩm Đông Bình nói.
- Được rồi, nếu anh không nói, vậy tôi cũng sẽ không đi, cửa hàng các người cũng đừng nghĩ đến việc làm ăn.
Mạnh Nghiễm Vân cười lạnh một tiếng, hai tay khoanh trước ngực bước đến trước ghế sa ***, đặt mông ngồi xuống.
- A lô, xin chào, là Lưu ký giả đúng không.
Đúng lúc này, trong điếm mọi người đều nhìn Mạnh Nghiễm Vân, không một ai dám nói gì, nhưng Trương Kỳ lại ở một bên gọi điên thoại.
- Tôi là Trương Kỳ ở công ty Tung Vĩ, lần trước không phải anh muốn phỏng vấn vị khách hàng kia sao? Cô ta bây giờ đang ở công ty của chúng tôi, nếu anh có thời gian, thì nhanh chóng qua đây một chuyến.
- Vâng, được, tôi sẽ cố gắng giúp anh giữ chân cô ta lại.
Trương Kỳ đáp lại một tiếng, rồi sau đó cúp máy, lạnh lùng nhìn Mạnh Nghiễm Vân.
- Hừ, cô đúng là đồ quỹ nhỏ, không những thông đồng với ông chủ, mà còn tìm ký giả để đối phó tôi, chuyện này tôi không để yên cho cô đâu!
Sau khi nghe Trương Kỳ nói chuyện điện thoại, Mạnh Nghiễm Vân từ trên ghế salon đứng lên, cũng không muốn tìm ông chủ nữa, mà nhanh chóng rời khỏi công ty Trung Vĩ, cô ta cũng không muốn bị đám ký giả phỏng vấn, như vậy sẽ chỉ làm sự việc càng thêm phức tạp!