Phòng Thuật (Dịch) - Chương 883: Chung Kiến Hoa (1)
Sau khi bị Trương Kỳ lôi đám kỳ giả ra dọa, Mạnh Nghiễm Vân quay lại ô tô, ngồi vào phía bên phải ở hàng ghế sau, còn phía bên trái chính là chỗ chồng cô đang ngồi.
- Thế nào rồi? Có liên lạc với ông chủ của bọn họ chưa?
Chung Kiến Hoa nhíu mày, xét hỏi.
- Tức chết tôi rồi, đừng nói liên lạc với ông chủ bọn họ, tôi còn chưa nói gì đã bị bọn họ đuổi ra ngoài rồi.
Mạnh Nghiễm Vân nói.
- Chuyện gì xảy ra, anh không phải bảo em nhường nhịn chút sao, em có nói đến chuyện phí hoa hồng chưa?
Chung Kiến Hoa hỏi.
- Em cũng muốn nói tới, nhưng bọn họ không liên lạc với ông chủ, nói với nhân viên bình thường cũng vô dụng thôi.
- Hừ, nhất định là thái độ của em không tốt, nên những nhân viên kia mới không nói với em, tôi đoán không lầm chứ.
Chung Kiến Hoa hừ một tiếng.
- Này…
Cử chỉ vừa rồi của Mạnh Nghiễm Vân, đã bị chồng đoán trúng, khiến cho cô ngược lại không biết phải nói thế nào.
- Em đoán là do công ty bọn họ giở trò quỷ, vừa rồi nữ nghiệp vụ viên kia còn nói tìm ký giả, tin tức kia chắc chắn là do bọn họ tạo ra.
- Chuyện này nhất định có quan hệ với bọn họ, chỉ không biết công ty Trung Vĩ này, có người nào chống lưng hay không.
Chung Kiến Hoa thở dài một cái.
Chung Kiến Hoa có thân phận lớn, nên không khỏi có vài đối thủ cạnh tranh, hắn cũng không biết sự việc này, có phải do những đối thủ kia nhúng tay vào hay không, mà đây cũng chính là điều hắn lo lắng nhất, hơn nữa hắn cũng không biết rõ công ty Trung Vĩ làm vậy có mục đích gì.
- Chồng à, chuyện này bây giờ nên làm thế nào?
Mạnh Nghiễm Vân tra hỏi.
- Hừ…
Chung Kiến Hoa khẽ hừ một tiếng, sau đó trầm tư một lát.
- Đi ăn cơm trước, một lát tôi tự mình giải quyết.
Sau khi nói xong, Chung Kiến Hoa bảo tài xế lái ô tô, đến quán cơm gần đo. Nhưng trong lòng hai người đều phiền muộn, nên cũng không muốn ăn cơm, chỉ tùy tiện ăn vài miếng lót dạ.
Một tiếng sau, chiếc Mercedes-Benz quay trở lại, nhưng cũng không chạy quá gần đến công ty Trung Vĩ, Chung Kiến Hoa từ trên xe bước xuống, đi về phía công ty Trung Vĩ.
Chung Kiến Hoa mới vừa đi đến cửa hàng cạnh công ty Trung Vĩ, liền có một nghiệp vụ viên nhảy ra, đưa cho hắn một tờ quảng cáo.
- Tiên sinh, ngài có nhu cầu về bất động sản sao? Ở công ty chúng tôi có phòng nguyên rất hiện đại.
- Công ty Trung Vĩ?
Chung Kiến Hoa thuận tay nhậnn lấy tờ quảng cáo, trong miệng còn lẩm bẩm một câu.
- Tại sao lại chưa từng nghe qua công ty của các người? Công ty các người có đảm bảo không?
- Ôi vị tiên sinh này, công ty chúng tôi quy mô không nhỏ. Ở toàn bộ Bắc Kinh cũng có hơn 40 chi nhánh đấy.
Nghiệp vụ viên công ty Trung Vĩ trả lời.
- Thật sao?
Nghe được lời nói của nghiệp vụ viên, Chung Kiến Hoa tùy tiện hỏi.
- Tổng công ty của các người ở đâu?
- À, tổng công ty của chúng tôi nằm ở cao ốc Lục Châu.
Nghiệp vụ viên vừa nói, vừa chỉ vào tòa nhà phía sau lưng.
- A, tôi đi xem một chút.
Chung Kiến Hoa gật gật đầu, cầm tờ quảng cáo phòng nguyên, đi đến cao ốc Lục Châu. Khóe miệng gợi lên vẻ tươi cười.
Chung Kiến Hoa vừa bước đến cao ốc Lục Châu, thì xe Benz của hắn cũng vừa chạy đến, Mạnh Nghiễm Vân từ trong ô tô bước ra.
- Chồng à. Không phải anh vào công ty Trung Vĩ nói chuyện sao? Sao lại chạy đến đây?
Chung Kiến Hoa hừ lạnh một tiếng, cũng không muốn giải thích với vợ mình, liền xoay người bước vào cao ốc.
- Ài, Chồng à. Chờ em một chút, anh đến đây làm gì vậy.
Mạnh Nghiễm Vân vừa chạy theo vừa hỏi.
- Tổng bộ công ty Trung Vĩ ở đây, còn sợ không tìm được ông chủ của công ty Trung Vĩ sao.
Chung Kiến Hoa nói.
- Chồng à, anh nói cũng đúng.
Mạnh Nghiễm Vân gật gật đầu.
- Đi thôi, qua bên kia xem.
Chung Kiến Hoa nói một tiếng, sau đó bước vào trong cao ốc, thấy trên vách tường dán một tấm bảng plastic, trên đó viết vị trí từng công ty ở mỗi tầng.
Chung Kiến Hoa sau khi tìm được tên công ty Trung Vĩ, biết công ty nằm ở tầng trệt, liền vội vã bước vào thang máy, vừa phất phất tay áo, vừa nói.
- Đi thôi, vào xem công ty họ thế nào.
- Chồng à, anh thật lợi hại, nhanh như vậy đã tìm được công ty bọn họ rồi.
Mạnh Nghiễm Vân ngưỡng mộ chồng mình vô cùng.
- Hừ.
Sau khi nghe được lời nói của vợ mình, Chung Kiến Hoa lộ ra vẻ bất đắc dĩ, khẽ lắc đầu một cái.
Hai người bước vào thang máy, đến công ty Trung Vĩ ở tầng trệt, sau khi quẹo qua hành lang, liền thấy phòng làm việc của công ty Trung Vĩ, Chung Kiến Hoa nhìn vợ mình nói.
- Đi thôi, chúng ta vào xem.
- Xin chào, xin hỏi người phụ trách công ty mọi người có ở đây không?
Chung Kiến Hoa trực tiếp bước đến bàn tiếp khách.
- Ngài muốn tìm người phụ trách nào?
Một cô gái đang đứng ở bàn tiếp khách bước đến hỏi.
- Chính là chủ tịch của mọi người, Trương Vĩ.
Mạnh Nghiễm Vân bước lên trước, trả lời.
- Xin hỏi, các vị tìm Trương đổng có chuyện gì?
Cô gái tiếp đãi khách xét hỏi.
- Tôi là bằng hữu của Trương đổng các người, có vài chuyện muốn nói với hắn.
Chung Kiến Hoa đáp.
- Trương đổng của chúng tôi đang ở công ty Bách Ức phía đối diện, ngài có thế sang bên đó hỏi thăm.
Cô gái tiếp đón khách trả lời.
- Trương đổng của các người, tại sao lại ở công ty Bách Ức?
Chung Kiến Hoa không khỏi có chút nghi ngờ.