Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 884: Chung Kiến Hoa (2)

- Trương đổng của chúng tôi, là chủ tịch của công ty Trung Vĩ, đồng thời cũng là chủ tịch của công ty Bách Ức.

Cô gái trả lời.

- À, cảm ơn cô.

Chung Kiến Hoa lên tiếng, sau đó dẫn vợ ra ngoài, thấp giọng hỏi nhỏ.

- Trương Vĩ kia bao nhiêu tuổi!

- À, đại khái là hơn 20 tuổi, có chuyện gì sao?

Mạnh Nghiễm Vân hiện tại cũng không biết rõ tình huống như thế nào.

- Hừ, hơn 20 tuổi đã mở hai công ty, em thấy sao?

Sắc mặt Chung Kiến Hoa trầm xuống, khiển trách một tiếng.

- Có biết là đã gây chuyện cho tôi không !

- Em…

Thấy chồng mình có chút tức giận, Mạnh Nghiễm Vân cũng không dám cãi lại, bộ dạng vô cùng lúng túng.

Hai người Chung Kiến Hoa đi vào công ty Bách Ức, đi đến trước bàn tiếp khách, Chung Kiến Hoa khách khí hỏi.

- Xin hỏi, Trương đổng ở công ty các người có ở đây không?

- Ngài tìm chủ tịch của chúng tôi, có chuyện gì không?

Nữ nhân viên hỏi.

- À, có chút việc, muốn nói với Trương đổng của các người.

Chung Kiến Hoa nói.

- Xin hỏi ngài xưng hô như thế nào?

Nữ nhân viên hỏi lại.

- Tôi họ Chung, cô gọi tôi Chung tiên sinh là được.

- Được, xin ngài chờ một chút.

Nữ nhân viên nói.

..

- Reng reng reng…

Trương Vĩ đang xem tư liệu làm việc, thì đột nhiên chuông điện thoại vang lên, Trương Vĩ cầm ống nghe lên.

- A lô, tôi là Trương Vĩ.

- Trương đổng, tôi là Trần Lệ ở bàn tiếp tân, bên ngoài có hai vị khách muốn gặp ngài, không biết ngài có thời gian hay không?

- Khách? Xưng hô như thế nào?

Trương Vĩ có chút nghi ngờ.

- À, vị khách kia họ Chung.

Nữ nhân viên trả lời.

- Tôi biết rồi, cô bảo bọn họ chờ bên ngoài một lát, nói tôi hiện tại đang họp để ký hợp đồng hàng vạn, không tiện gặp mặt.

Trương Vĩ lên tiếng, sau đó lập tức cúp điện thoại.

- Hừ…

Sau khi cúp điện thoại, Trương Vĩ khẽ hừ một tiếng.

- Thật là, sao nhanh như vậy đã đến rồi.

Thật ra, sau khi Mạnh Nghiễm Vân xuất hiện ở cửa hàng, Trương Kỳ đã gọi điện thoại cho Trương Vĩ, nên khi nghe nói Chung tiên sinh muốn gặp, Trương Vĩ đã nghĩ ngay đến Chung Kiến Hoa.

Sau khi suy nghĩ xong, Trương Vĩ cầm ống nghe lên lần nữa, nhấn gọi Trương Kỳ.

- Tút tút tút…

- A lô.

Điện thoại sau khi tiếp nối xong, trong loa truyền ra giọng nói của Trương Kỳ.

- Kỳ Kỳ, em đến phòng làm việc của công ty Bách Ức một chuyến đi.

Trương Vĩ trực tiếp phân phó.

- Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?

Trương Kỳ hỏi.

- Vợ chồng Chung Kiến Hoa hình như tìm đến, một lát vào em thuận tiện nhìn xem, có phải hai người họ hay không?

Trương Vĩ hỏi.

- Ha… Anh không xác nhận, lại để em đi xác nhận, Mạnh Nghiễm Vân sau khi thấy em, có thế dễ dàng bỏ qua sao?

- Vậy sao? Anh biết Mạnh Nghiễm Vân rất khó đối phó, nhưng cũng không thế để chủ tịch như anh, tự mình ra nói chuyện với cô ta được.

Trương Vĩ trầm giọng xuống.

- Đừng nói nhiều nữa, nhanh lên đây đi.

- Hừ, anh chỉ biết bắt nạt em, thật là khốn kiếp.

Trương Kỳ thì thầm một tiếng, sau đó lập tức cúp điện thoại.

- Không có tên khốn kiếp này, thì ai phát lương cho em!

Trương Vĩ cười hắc hắc, cũng không buông ống nghe xuống, mà nói thêm một câu nữa.

Tại đại sảnh phòng làm việc của công ty Bách Ức, vợ chồng Chung Kiến Hoa đang ngồi trên ghế sa ***, gương mặt chảy dài như nước, Chung Kiến Hoa cũng có thế xem là một người cao quý, trước giờ đều là người khác chờ tiếp kiến hắn, không ngờ ở đây lại bị đãi ngộ như vậy.

- Chồng à, anh thấy cái tên Trương Vĩ kia, có phải cố ý gạt chúng ta hay không, tiểu tử này cũng không phải loại tốt đẹp gì.

Mạnh Nghiễm Vân nói.

- Bình tĩnh một chút, nếu bây giờ hắn ở công ty, thì sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ gặp được.

Chung Kiến Hoa thở dài một cái.

- Cạch cạch cạch…

Đúng lúc này, đột nhiên vang lên tiếng bước chân, hai người Mạnh Nghiễm Vân không nhịn được quay đầu nhìn lại, phát hiện một nữ nhân xinh đẹp, đang đi vào phòng làm việc của công ty Bách Ức.

- Trương Kỳ tỷ, sao chị lại lên đây, tìm Trương đổng có chuyện gì sao?

Nữ nhân viên tiếp tân sau khi thấy Trương Vĩ, liền vội vàng đứng lên.

- Ừ, Đúng vậy!

Trương Kỳ lên tiếng, vô hình liếc qua đại sảnh, quả nhiên phát hiện thân ảnh của Mạnh Nghiễm Vân, khiến cô không khỏi giật mình.

Nhưng mà, Trương Kỳ cũng không hề biểu hiện ra, ngược lại làm bộ như không thấy đối phương, nhìn nữ nhân viên trước mặt lên tiếng.

- Cô làm việc đi, tôi vào đây.

- Được, Trương Kỳ tỷ.

Nữ nhân viên cũng lên tiếng.

Tuy Trương Kỳ không phải nhân viên của công ty Bách Ức, nhưng mà, vì ở công ty Bách Ức làm việc một thời gian, nên rất nhiều người đều biết cô và Trương Vĩ có quan hệ không bình thường, các nhân viên nữ cũng không muốn tự nhiên rước lấy chuyện không vui.

- Trương Kỳ, cô đứng lại đó cho tôi.

Trương Kỳ nhìn thấy Mạnh Nghiễm Vân, Mạnh Nghiễm Vân cũng phát hiện ra Trương Kỳ, liền vội vàng đứng lên, chặn trước người của Trương Kỳ, quát lớn.

Chung Kiến Hoa cũng có nghe vợ mình nói, về một nữ nghiệp vụ viên tên Trương Kỳ, dẫn Mạnh Nghiễm Vân đi xem nhà, chỉ có điều Chung Kiến Hoa không nghĩ tới, Trương Kỳ lại xinh đẹp như vậy.

- Thật xin lỗi, tôi còn có việc cần phải xử lý, có chuyện gì, một lát nói.

Trương Kỳ thuận miệng nói một câu lấy lệ, sau đó đi vòng qua người Mạnh Nghiễm Vân, bước vào phòng làm việc của Trương Vĩ.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free