Phòng Thuật (Dịch) - Chương 885: Xua đuổi (1)
- Phanh…
Một âm thanh vang lên, cửa phòng làm việc của Trương Vĩ bị đẩy ra, sau đó bị đóng lại một cách hung hăng, quấy nhiễu đến bàn làm việc của Trương Vĩ.
Trương Vĩ không khỏi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn thoáng qua, phát hiện Trương Kỳ đang bước đến.
- Em đang làm gì vậy? Đóng cửa mạnh như vậy, anh còn tưởng có người đi đòi nợ đấy.
- Hừ, anh nói mà không biết thẹn sao, bên ngoài đang có hai vị muốn đòi nợ đấy, anh bảo em đi dò xét đối phương, còn anh lại ngồi nhàn rỗi ở đây sao.
Trương Kỳ vô cùng bất mãn.
- Nếu em không đồng ý, cũng có thế không nghe lời của anh mà, chỉ là không đượctrích phần trăm nữa thôi.
Trương Vĩ cười nói.
- Hừ, đúng là tiểu nhân hèn hạ.
Trương Kỳ hừ lạnh một tiếng.
- Đúng rồi, có phải vợ chồng Chung Kiến Hoa tìm đến không.
Trương Vĩ hỏi.
- Hừ, em thấy Mạnh Nghiễm Vân rồi, bên cạnh cô ta còn có một người đàn ông.
Trương Kỳ nói.
- Được, vậy em gọi bọn họ vào đi.
Trương Vĩ ngồi xuống ghế, phất phất tay.
- Hả, anh nói cái gì, em không có nghe lầm chứ.
Trương Kỳ có chút kinh ngạc liền hỏi ngược lại.
- Em không có nghe lầm, anh bảo em gọi bọn họ vào đây.
Trương Vĩ lập lại.
- Vậy anh còn gọi em tới làm gì, anh trực tiếp kêu bọn họ vào không được sao?
- Nhiều lời! Anh làm việc, còn cần em dạy sao!
Trương Vĩ nói.
- A, đúng là biết giày vò người khác.
Trương Kỳ nhỏ giọng thầm thì một câu, nhưng cũng không dám chống lại mệnh lệnh của Trương Vĩ, liền xoay người bước ra khỏi phòng làm việc của đối phương.
Trương Kỳ đi vào bên trong phòng khách, thấy Chung Kiến Hoa và vợ của hắn đang ngồi đó, liền nhìn thoáng qua hai người rồi lên tiếng.
- Mời hai vị vào bên trong, Trương đổng muốn gặp các vị.
- Đúng là kiêu ngạo, hắn muốn gặp, là gặp được sao!
Mạnh Nghiễm Vân nghi ngờ nói.
- Thôi đi. Chúng ta vào trong xem sao.
Chung Kiến Hoa kéo tay vợ mình đi theo.
Việc Chung Kiến Hoa cần làm lúc này, chính là mau chóng giải quyết mọi chuyện, chờ chuyện này qua đi, đến lúc đó hắn nghĩ biện pháp trả thù cũng chưa muộn, còn bây giờ không nên nhất thời nóng vội mà làm hỏng chuyện.
- Đi theo tôi.
Trương Kỳ lên tiếng, sau đó dẫn hai người Chung Kiến Hoa, đi vào phòng của Trương Vĩ.
- Kẽo kẹt…
Cửa phòng làm việc lại mở ra lần nữa, Trương Vĩ ngẩng đẩu lên thì thấy. Hai vợ chồng Chung Kiến Hoa, trên mặt liền nở một nụ cười.
Trương Vĩ đã từng gặp qua Mạnh Nghiễm Vân, nhưng đây lại là lần đầu tiên gặp Chung Kiến Hoa, vóc người Chung Kiến Hoa không cao, nhưng cách ăn mặc lại vô cùng lịch lãm. Hơn nữa còn có một khí chất đặc biệt, rất dễ khiến người khác có thiện cảm.
- Chung tiên sinh, Chung phu nhân thật xin lỗi, đã khiến hai vị đợi lâu.
- Trương tiên sinh không cần khách khí, đây cũng là lần đầu chúng ta gặp mặt.
Chung Kiến Hoa đánh giá Trương Vĩ một phen, sau đó khẽ gật đầu.
- Hai vị mời ngồi.
Trương Vĩ thực hiện một dấu tay ra hiệu mời thỉnh, mời hai người ngồi xuống ghế salon.
- Trương Vĩ tôi có chuyện quan trọng muốn hỏi. Tin tức trên internet, có phải do cậu làm hay không.
Mạnh Nghiễm Vân hỏi.
- Chung phu nhân, tôi nghĩ cô đã hiểu lầm rồi, chuyện đó không liên quan đến tôi.
- Hừ. Không liên quan đến cậu!
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, Mạnh Nghiễm Vân hừ lạnh một tiếng.
- Có quỷ mới tin!
- A, nếu cô không tin. Tôi cũng không có biện pháp gì khác.
Trương Vĩ giang tay ra, cười nói.
- Trương tiên sinh. Chuyện này đã xảy ra rồi, tôi cũng không muốn nhắc lại, bây giờ tôi trả phí hoa hồng cho các người, nhưng mà, tôi hi vọng sẽ không thấy tin tức này trên mạng nữa.
Chung Kiến Hoa nói.
- Chung tiên sinh, tin tức trên mạng internet quả thật không liên quan đến tôi, còn chuyện anh muốn trả phí hoa hồng, thì tôi rất hoan nghênh, cũng thay mặt công ty cảm ơn anh.
- Không cần nói lời thừa thải, đưa số tài khoản của công ty các người cho tôi, bây giờ tôi chuyển tiền qua cho các người.
- Chung tiên sinh, mặc dù tôi là chủ tịch của công ty Trung Vĩ, nhưng cũng không phải là cổ đông duy nhất, nếu như anh muốn thanh toán phí hoa hồng, thì cứ dựa theo quy trình của công ty mà làm.
Trương Vĩ phất tay áo.
- Quy trình gì chứ!
Chung Kiến Hoa nhíu mày hỏi.
- Tư liệu của phu nhân ở công ty chúng tôi, chờ sau khi báo lên tổng bộ xong, nhân viên tài chính sẽ tự động liên hệ với anh, đến lúc đó anh chỉ cần chuyển tiền phí hoa hồng vào tài khoản là được.
- Vậy phải chờ đến khi nào, bây giờ cậu cho tôi số tài khoản, không được sao?
Chung Kiến Hoa lạnh giọng nói.
- Như vậy không được, công ty Trung Vĩ là công ty chính quy, nhân viên trong công ty đều là những người làm công ăn lương, cho dù tôi là chủ tịch của công ty, cũng không thế phá vỡ quy cũ được.
Sau khi nghe được lời nói của Trương Vĩ, hai người Chung Kiến Hoa, , Mạnh Nghiễm Vân đều nhíu mày, không ai nghĩ đến, việc Chung Kiến Hoa chủ động trả tiền hoa hồng, Trương Vĩ lại cố ý từ chối.
Sau khi thấy được thái độ của Trương Vĩ, Chung Kiến Hoa thâm ý nhìn hắn một cái, thấy hai gò má Trương Vĩ mỉm cười, hắn chợt cảm thấy có chút u ám, dường như bản thân hắn không thế nào đoán được tâm tư của Trương Vĩ.
- Cậu có phải có tật xấu hay không, hiện tại chúng tôi tìm tới cửa, dâng tặng tiền hoa hồng cho cậu, cậu còn đẩy đưa ngăn cản, cậu đang bày trò gì vậy.