Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 913: Phó tổng công trình (2)

- À, hiện tại ở Bắc Kinh phát sinh một việc gấp, anh chuẩn bị chạy trở về xử lý, chúng ta cùng trở lại Bắc Kinh được không?

Trương Vĩ hỏi.

- Thật vậy sao? Thật tốt quá.

Nghe được lời Trương Vĩ nói, Lý Mông Dao mắt đẹp sáng ngời, trên mặt lộ ra vẻ mừng rỡ, nàng vốn là không muốn lưu lại Hồng Kông.

- Vậy thì tốt, em thu thập một chút đi, một hồi chúng ta liền ngồi phi cơ ly khai.

Trương Vĩ nói.

- Tốt, tôi hiện tại thu dọn đồ đạc ngay.

Lý Mông Dao cười lên tiếng.

...

Bắc Kinh. Cửa chính của Phòng đấu giá Cảnh Đức, một nam nhân khoảng chừng 27, 28 tuổi đang đứng, thỉnh thoảng nhìn quanh như trong ngóng cái gì hay đang đợi ai đến đó.

Đột nhiên một chiếc xe thế thao Porsche màu trắng sáng ngời chạy về hướng cửa phòng đấu giá. Nam tử ấy khi nhìn thấy ô tô đến, không khỏi nhanh chóng bước lên nghênh tiếp.

Xe thế thao màu trắng đậu xong, từ trên xe bước xuống một nữ tử, nữ tử bộ dạng hết sức xinh đẹp, vóc người thướt tha cũng lôi kéo không ít ánh mắt nhìn, chính là biểu tỷ của Lý Mông Dao – Mộ Dung Huyên.

-Huyên Huyên.

Thấy Mộ Dung Huyên đi ra khỏi ô tô, nam tử kia nhanh chóng cười nghênh đón.

- Vệ Khang, thật xin lỗi, để cho anh chờ lâu rồi.

Mộ Dung Huyên áy náy nói.

- Không có quan hệ gì, anh cũng vừa tới không lâu.

Vệ Khang cười nói một câu, lập tức chỉ chỉ phía trước, nói:

- Đi. Chúng ta vào đi thôi.

- Tốt.

Mộ Dung Huyên mỉm cười gật đầu, hai người kết bạn đi vào phòng đấu giá.

- Huyên Huyên, Hoa Dương Địa Sản thay đổi nhân sự, em có nghe nói không?

Vệ Khang hỏi.

- Ừ, tôi có nghe ba tôi nói một chút về chuyện này, dường như là chức vị phó Tổng giám đốc kinh doanh và Kiến trúc sư nghiên cứu thiết kế công trình của công ty các anh có thế sẽ có biến động gì đó.

Mộ Dung Huyên nói

- Ha ha, không riêng gì bộ phận kinh doanh và bộ phận nghiên cứu, Phó tổng Công trình bộ của chúng tôi cũng từ chức rồi!

Vệ Khang nói.

- A! Phó tổng Công trình bộ của các người từ chức rồi sao? Sao lại có thế như thế chứ?

Mộ Dung Huyên cau mày hỏi.

Mộ Dung Huyên gia tộc chủ yếu kinh doanh nghề kiến trúc và vật liệu xây dựng, Hoa Dương Địa Sản chính là khácch hàng tiêu thụ lớn nhất của bọn họ. Công trình bộ có hai khâu quản lý mua sắm và xây dựng công trình. Một khi nhân sự cao cấp của Công trình bộ ở Hoa Dương Địa Sản có biến hóa, rất có thế ảnh hưởng đến sản nghiệp của gia tộc bọn họ.

- Đúng nha. Tin tức này anh cũng vừa mới biết được, cho nên mới phải ngay lập tức nói cho em biết.

Mộ Dung Huyên và Vệ Khang đi tới Phòng đấu giá Cảnh Đức, là bởi vì phụ thân Mộ Dung Huyên sắp trải qua đại thọ, sở dĩ Vệ Khang muốn mua một lễ vật tặng cho đối phương, chuẩn bị trước hội đấu giá cử hành, tới nơi này nhìn xem một chút coi có vật phẩm gì thích hợp không.

Nhưng mà, khi nghe được Phó tổng giám đốc công trình của Hoa Dương Địa Sản từ chức, Mộ Dung Huyên một lòng lo âu cho sản nghiệp của gia tộc, căn bản không có tâm tình xem lễ vật bên trong, nói:

- Vệ Khang, hay là chúng ta đừng xem quà tặng nữa.

Em nghĩ về nhà trước nói chuyện này cho phụ thânbiết.

Tuy rằng Mộ Dung Huyên tự mình mở tiệm ăn, thế nhưng đó chẳng qua là một sở thích của cô ta mà thôi, bàn về tầm quan trọng căn bản không thế nào so sánh với sản nghiệp của gia tộc được. Hơn nữa cô ta hiện tại cũng bắt đầu tiếp quản chuyện làm ăn của gia tộc rồi. Đối với chuyện này không có khả năng không quan tâm.

- Huyên Huyên, sở dĩ anh không có nói cho em biết ở trong điện thoại, chính là sợ em sẽ nóng nảy. Chuyện này em cũng không cần lo lắng.

Vệ Khang phất tay áo.

- Làm sao có thế không lo lắng chứ? Hoa Dương Địa Sản là khách hàng lớn nhất của gia tộc em, một khi Công trình bộ Phó tổng đổi thành người khác, rất có thế không mua sắm từ công ty gia tộc em nữa, cũng sẽ không sử dụng công ty của nhà em trong việc xây lắp kiến trúc. Như vậy gia tộc khẳng định sẽ tổn thất rất lớn.

Mộ Dung Huyên thở dài một cái, nói.

- Yên tâm đi, hết thảy đều có anh ở đây, Hoa Dương Địa Sản vẫn còn có thế hợp tác với gia tộc em.

- Vệ Khang, anh mặc dù là quản lí bộ phận mua hàng, thế nhưng Công trình bộ Phó tổng mới là chủ quản, anh từ đâu đưa tới cái sự tự tin lớn như thế này nha?

Mộ Dung Huyên nghi ngờ hỏi.

- Nếu như anh ngồi vào cái ghế Phó tổng Công trình bộ, không phải có thế làm chủ rồi sao?

Vệ Khang gương mặt tự tin nói.

- A. . . Anh là nói, anh muốn ứng sính chức Phó tổng giám đốc công trình?

Nghe Vệ Khang nói thế, Mộ Dung Huyên gương mặt đầy kinh ngạc hỏi lại.

- Sao hả? Em cảm thấy anh không có tư cách đó sao?

Vệ Khang chớp chớp mắt.

Dưới Công trình bộ phân ra làm bốn bộ phận, theo thứ tự là bộ phân Xây lắp, Mua hàng, Duy tu, Thẩm toán (thẩm định và tính toán). Vệ Khang chính là quản lí của bộ phận mua hàng, quả thật có cơ hội cạnh tranh chức Phó tổng giám đốc công trình.

- Thế nhưng, anh còn trẻ như vậy được không nha?

Mộ Dung Huyên có chút hoài nghi hỏi.

- Huyên Huyên, em cái này không phải là coi thường người rồi sao. Anh là tốt nghiệp từ đại học danh tiếng của Mỹ quốc về đó.

Vệ Khang ưỡn ngực nói.

Thật ra, Vệ Khang sở dĩ có sự tự tin như vậy, là bởi vì phụ thân của hắn có hứa qua, sẽ giúp hắn tận lực tranh thủ chức vị Phó tổng giám đốc công trình, sở dĩ hắn nói ra mới có lòng tự tin như vậy. Bằng không, dựa vào lý lịch cá nhân và năng lực của hắn, chỉ sợ rất khó chiếm được chức vị Phó tổng giám đốc công trình.

- Anh nha, đừng nghĩ trước tốt đẹp như vậy, chờ anh làm tới chức đó rồi nói sau.

Mộ Dung Huyên khẽ lắc đầu.

- Huyên Huyên, xem bộ dáng này của em, vẫn là chưa tin lời nói của anh.

Vệ Khang giả vờ cả giận nói.

- Em không phải là không tin, chỉ có điều Hoa Dương Địa Sản danh khí lớn như vậy, muốn trở thành cấp bậc quản lý cao cấp cỡ phó tổng như vậy, không biết có bao nhiêu người tranh giành đến sứt đầu mẻ trán luôn rồi.

- Huyên Huyên, chi bằng hai người chúng ta đánh cuộc đi, nếu như anh làm được chức Công trình bộ Phó tổng, em gả cho anh làm vợ, như thế nào đây?

Vệ Khang trên mặt lộ ra một chút giảo hoạt, lộ vẻ nôn nao muốn thử. ============

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free