Menu
Đăng ký
Truyện
← Trước Sau →
Truyen.Free

Phòng Thuật (Dịch) - Chương 917: Cạnh tranh (1)

- Chà, đây không phải là Mộ Dung tiểu thư sao? Thật là đã lâu không gặp.

Trương Vĩ lộ ra vẻ kinh ngạc, nhìn đánh giá Mộ Dung Huyên nhìn, cười nói.

- Trương Vĩ, anh sao lại ở chỗ này?

Sau khi nhìn thấy Trương Vĩ, Mộ Dung Huyên cũng cảm nhận được kinh ngạc, lông mày hơi nhíu, dừng bước nói.

- Nghe nói món ăn ở đây làm không tệ, tôi đặc biệt đến đây nếm thử chút.

Trương Vĩ cười nói.

- Haha, đầu óc anh đang nghĩ gì thế?

Đối với Trương Vĩ, Mộ Dung Huyên có thế nói là không có ấn tượng gì tốt, cười lạnh nói:

- Phòng đấu giá là đấu giá các thứ, anh cho rằng nơi này là nhà hàng à?

- Ha ha, cô nếu như cũng biết nơi này là phòng đấu giá, vậy còn tới hỏi tôi đến đây làm cái gì?

Trương Vĩ hỏi ngược lại.

- Anh. . .

Nghe Trương Vĩ nói câu nói móc này, Mộ Dung Huyên không khỏi khuôn mặt đỏ lên, làm gì không biết hắn cố ý trêu đùa bản thân mình, không nhịn được thầm cắn hai hàm răng ngà lại.

- Mặc kệ anh.

Mộ Dung Huyên hừ lạnh một tiếng, rồi sau đó sãi bước đi về phía trước, trực tiếp đi ngang qua Trương Vĩ, Vệ Khang và Lưu Hữu Lượng ở một bên cũng đi theo.

- Huyên Huyên, vị tiên sinh này là bằng hữu của em?

Thấy hai người nói chuyện, Vệ Khang tiến tới bên cạnh Mộ Dung Huyên, nhẹ giọng hỏi.

- A, bằng hữu?

Mộ Dung Huyên hừ lạnh một tiếng, mắt đẹp lườm một cái, hỏi lại:

- Anh nhìn thấy giống sao?

- Có muốn anh giúp em thu thập hắn một tay hay không?

Nghe khẩu khí của Mộ Dung Huyên, Vệ Khang cũng biết hai người có thế là không hợp nhãn, quay đầu nhìn hướng về phía Trương Vĩ một cái, nói.

- Không cần, bất quá là một con khỉ nhảy nhót xấu xí mà thôi, không cần để ý tới hắn.

Mộ Dung Huyên lắc lắc đầu, nói.

Chuyện Trương Vĩ và Lý Mông Dao thử kết giao, Lý Mông Dao cũng không hề nói cho Mộ Dung Huyên biết, do đó Mộ Dung Huyên cũng không tìm Trương Vĩ, càng không biết quan hệ giữa Trương Vĩ và Hồng Đỉnh tập đoàn.

Tuy rằng Mộ Dung Huyên đã nói như vậy rồi, thế nhưng Vệ Khang vẫn bước chậm lại ra phía sau hai bước, đi tới bên cạnh Lưu Hữu Lượng nói:

- Lưu chủ tịch, không hề biết có thế thỉnh ngài giúp một chuyện hay không?

- À, Vệ tiên sinh ngài nói đi, chỉ cần là có thế giúp được, tôi nhất định tận lực đi làm.

Lưu Hữu Lượng vỗ ngực nói.

- Anh đi điều tra một chút, người kia vừa rồi là ai, xem lai lịch của hắn là thứ gì?

Vệ Khang nói.

- Được, tôi sẽ an bài người đi làm ngay.

Lưu Hữu Lượng vừa nói, vừua quay đầu nhìn, thấy được số phòng VIP của Trương Vĩ và Vương Siêu.

...

Trong Lục Châu Môn Điếm của Công ty Trung Vĩ tại khu vực Long Tĩnh Loan, bởi vì đã có tin tức liên quan đến đại biểu nhân dân toàn quốc, danh khí của Công ty Trung Vĩ tăng nhiều, không riêng gì nghiệp vụ viên nhận lời chiêu sinh đến làm nhiều thêm, mà khách hàng tới cửa cũng nhiều hơn rất nhiều.

Bên trong môn điếm có người thì đang tiếp đãi khách hàng, có đang gọi điện thoại cho chủ sở hữu nhà, có người thì thu xếp sắp đi ra ngoài dẫn khách, còn Trương Kỳ ngồi ở vị trí của mình, cầm trong tay một chiếc điện thoại, cũng đang liên lạc cùng khách hàng của mình.

- Vương tiên sinh, ngài ngày hôm nay có thời gian đến xem nhà không? Tôi đã tìm cho ngài hai căn nhà thích hợp.

Trương Kỳ nói vào điện thoại.

- Nếu như là nhà chung cư thường thường thì cũng không cần xem nữa, tôi chỉ muốn mua biệt thự hạng sang.

Khách hàng được xưng là Vương tiên sinh nói.

- Vâng. Chính là dựa theo nhu cầu của ngài, tôi đã tìm được biệt thự cho ngài rồi.

Trương Kỳ cười nói, lại tìm được một khách hàng mua nhà nữa, khiến cho trong lòng của nàng có chút mừng rỡ.

- Tốt. Vậy tôi sẽ đi xem thử một chút vậy.

Vương tiên sinh trả lời, lại hỏi:

- Là cô tự mình dẫn tôi đi xem nhà phải không, Trương tiểu thư?

- Đúng vậy! Tôi sẽ dân ngài đi xem nhà.

Trương Kỳ cười đáp ứng nói:

- Ngài cảm thấy. Xế chiều hôm nay ba giờ chiều như thế nào?

- Xế chiều hôm nay tôi còn có việc, hay là tối hôm nay đi.

Vương tiên sinh đề nghị.

- Buổi tối a. Vậy cũng được.

Trương Kỳ lên tiếng, hỏi:

- Không biết ngài mấy giờ tối có thời gian rảnh?

- Tôi xế chiều còn bận công chuyện, đoán chừng buổi tối đi cũng còn được, đến lúc đó tôi gọi điện thoại cho cô.

Vương tiên sinh đắn đo một chút, nói.

- Vương tiên sinh, công ty chúng tôi chín giờ tối tan ca, nếu như ngài muốn xem biệt thự, tốt nhất là nên đến trước 9 giờ.

Trương Kỳ nói.

- Tốt, vậy hẹn tám giờ rưỡi tối vậy.

Vương tiên sinh nói.

- Được, vậy tôi 7 giờ tối gọi điện thoại cho ngài xác minh lại một chút.

Trương Kỳ cười nói.

- Ừ.

Vương tiên sinh lên tiếng, lập tức cúp điện thoại.

- Kỳ Kỳ, chị giỏi nha, mới hai ngày như vậy lại tiếp được khách hàng mua biệt thự nữa rồi.

Thấy Trương Kỳ cúp điện thoại, Tào Quân Lan ở một bên khuôn mặt đầy vẻ hâm mộ nói.

- Cũng tạm ổn, có thế mua nhà hay không còn chưa xác định mà?

Trương Kỳ trên mặt mang vẻ vui mừng, ngoài miệng lại khiêm tốn nói.

Trong phòng đấu giá Cảnh Đức, Trương Vĩ và Vương Siêu ngồi ở trong bao gian, ở bên cạnh còn đứng một phục vụ viên, đối với chuyện gặp Mộ Dung Huyên, Trương Vĩ không để ở trong lòng, bất quá vẫn là thử dò xét:

- Xin chào, xin hỏi vị tiểu thư vừa rồi kia, là đang ở bên trong gian phòng nào?

- Vị tiên sinh này, thật xin lỗi, loại chuyện như vậy chúng ta không có tiện nghe ngóng hay tiết lộ.

Trên mặt phục vụ viên lộ ra vẻ áy náy, nói.

- Có cái gì không tiện chứ, là tùy tiện nói chuyện mà thôi.

Trương Vĩ lấy ra ví tiền của mình, lấy 200 NDT làm tiền boa, đưa cho phục vụ viên, nói:

- Làm người không được cứng nhắc quá, đầu óc linh hoạt một chút.

- Tạ ơn tiên sinh.

Thu lấy tiền do Trương Vĩ đưa tới, trên mặt phục vụ viên lộ ra nụ cười hiểu ý, nói:

- Tôi vừa rồi trong lúc lơ đãng nhìn một chút, bọn họ dường như tiến vào trong bao gian số 3.

- À.

Trước Sau

Cài đặt đọc truyện

Màu nền:
Cỡ chữ:
Giãn dòng:
Font chữ:
Ẩn header khi đọc
Vuốt chuyển chương

Danh sách chương

Truyen.Free